KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 407

Harvath đưa cho cô các bản photo mà Claudia đã gửi cho anh từ ngân

hàng Wegelin Company ở Thuỵ Sĩ. Evans xem xét các giấy tờ, rồi nhắc
điện thoại lên và quay số nội bộ. “Arty, anh vào đây được không?”

Vài giây sau, một người đàn ông Tây Ban Nha to con khoảng ba mươi

tuổi gõ cửa và bước vào văn phòng. “Cô muốn gặp tôi?”

“Đúng thế” Evans nói và giới thiệu anh ta với Harvath.

“Arturo Ramirez, đây là mật vụ Scot Harvath của bộ Nội an. Anh ấy

muốn hỏi vài điều về một khách hàng đã tới chỗ chúng ta cách đây 2 ngày”.

Harvath đứng lên bắt tay người đàn ông.

“Arturo phụ trách toàn bộ các bức điện tín” người phụ nữ nói tiếp. “Anh

cũng chưa quên mặt người nào. Đúng không, Arty?”.

Ramirez mỉm cười lịch sự với giám đốc và đón nhận các bức ảnh. “Vâng,

tôi có nhớ anh ta”, anh nói sau khi nhìn kĩ những bức ảnh. “Peter Boesiger
là tên anh ta, tôi nghĩ vậy. Một người tốt bụng. Gốc Thuỵ Sĩ.”

“Hay lắm”, Harvath lấy một chiếc bút từ trong túi ra. “Sao anh biết anh

ta là người Thuỵ Sĩ?”.

“Anh ta xuất trình hộ chiếu Thuỵ Sĩ. Thế nên tôi đoán anh ta là người

Thuỵ Sĩ. Anh ta còn nói giọng Thuỵ Sĩ nữa”.

“Anh có bản photo hộ chiếu của anh ta không?”

“Tất nhiên là có”, Ramirez nói, “Đó là thủ tục bắt buộc của ngân hàng”.

“Tôi có thể xem bản photo được chứ?”.

Ramirez nhìn Evans và cô gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.