KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM - Trang 57

KHÔNG KỊP NÓI YÊU EM

Phỉ Ngã Tư Tồn

www.dtv-ebook.com

Chương 7

Nghe hết buổi kịch hôm đó, khi Tĩnh Uyển quay về Đào phủ đã khoảng

mười một giờ. Cô ngủ muộn, nhưng trong lòng có tâm sự nên dậy từ rất
sớm. Tuy cô đã tỉnh, nhưng biết quy tắc của Đào phủ, ngoài Đào tư lệnh
cần phải ra ngoài làm việc, những người khác đều ngủ đến ít nhất là mười
giờ mới dậy. Cho nên cô nằm đó, nghĩ lại từng chuyện cảm thấy tất cả
giống như một bộ phim, chiếu lại một lượt trước mắt, nghĩ đi nghĩ lại cứ
cảm thấy không yên, khó khăn lắm chịu đựng đến mười giờ mới đánh răng
rửa mặt. Cô ở nhờ tại Đào phủ, đương nhiên đối đãi với trên dưới đều
khách sáo, người dưới vì cô rộng rãi, lại biết cô là khách quý của Cậu Sáu
và Tam tiểu thư cho nên vô cùng nịnh bợ. Lan Cầm vừa thấy cô dậy, vội
cười hỏi: “Doãn tiểu thư muốn ăn gì ạ? Phu nhân chúng tôi hôm qua đánh
bài thâu đêm, vừa mới đi ngủ, cho nên trong bếp có chuẩn bị sữa bò và
bánh ngọt”. Tĩnh Uyển nói: “Ăn chút gì cũng được, dù sao cũng còn sớm,
tôi cũng chưa muốn ăn”.

Lan Cầm liền gọi bếp đem sữa bỏ và bánh ngọt đến, Tĩnh Uyển uống hai

ngụm sữa tươi nóng, chợt nghe thấy điện thoại trong phòng đổ chuông, cô
đang thắc mắc là ai gọi đến, Lan Cầm đã đi nghe, rồi trở lại nói với cô:
“Doãn tiểu thư, là Cậu Sáu”. Cô đi nghe điện thoại, Mộ Dung Phong rất
khách sáo nói: “Hôm nay thời tiết rất đẹp, tôi muốn mời Doãn tiểu thư ra
khỏi thành đi săn, không biết Doãn tiêu thư có vui lòng đến không?”.

Cô không ngờ sáng sớm anh đã gọi điện đến vì điều này, cô nghĩ một lát

rồi đồng ý. Mộ Dung Phong đích thân đến đón cô, anh không vào trong, chỉ
đứng ngoài xe đợi. Lan Cầm đưa cô đến cánh cổng nhỏ, từ xa xa anh đã
thấy cô mặc một chiếc áo thun mùa xuân bó sát màu vàng nhạt,bên dưới
mặc một chiếc quần ca rô màu xám, màu sắc tươi sáng như thế, cô mặc vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.