KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 212

dính. Frances cho Mercedes tham gia vào cái lý thuyết về công việc của
cha nhưng Mercedes chỉ nói “Vớ vẩn!”

James là một người làm rượu lậu. Mỗi khi anh làm việc, anh làm vào

buổi tối. Anh rời khỏi nhà vào khoảng mười một giờ và khóa cửa nhốt mấy
cô bé trong nhà. Anh thắp một ngọn đèn trong lán, nơi mà những cái máy
cắt và dập của anh đang nằm phủ bụi và cũng rời khỏi lán, khóa cửa lại và
lái xe đi, mặc kệ ngọn đèn cứ cháy cả đêm để người ta có thể nhìn thấy từ
ngoài cửa sổ.

Anh đi thẳng đến cửa của một dòng suối và thấy những đàn cá dây

gương đang tụ tập dưới những con tàu đang thả neo ở “Khu vực ngoài vùng
cấm rượu”. Những con tàu này đang trên đường đi từ Đế quốc Anh của
vùng đất mới - nơi mà rượu được coi là hợp pháp, đến những nơi ở các bờ
biển xa như thành phố New York. Anh khiêng hết thùng này đến thùng
khác, hết hộp này đến hộp khác ngược lên trung lưu của con suối và giấu
vào một nơi bí mật. Đêm hôm sau anh quay trở lại, chất đầy xe của mình và
mang chúng từ nơi che giấu đến những cơ sở bí mật của anh ở trong rừng.
Tuy nhiên anh đã bắt đầu cảm thấy quá già cho những công việc khuân vác
và đi vận chuyển này và đang nghĩ đến việc thuê vài chàng trai trẻ và nhà
nghèo. Những ngày này thì cả hai loại người trên đang đầy rẫy.

Các cuộc đình công liên tục diễn ra hết lần này đến lần khác, 1922, 1923,

và chỉ vừa mới tháng 3 năm 1925 vừa rồi những người thợ mỏ lại nổi dậy
một lần nữa. Điều này gợi cho James nhớ đến những ngày tồi tệ khi xưa
của New Waterford trước chiến tranh. Bên ngoài Cape Breton, những người
tuổi đôi mươi đang gào thét, nhưng các cuộc bùng nổ nổi tiếng thời hậu
chiến sẽ không bao giờ đến được đây, ít nhất là đối với người bình thường.
Mọi thứ còn đi từ tệ đến tồi tệ hơn. Các chính trị gia và những người đứng
đầu các ngành công nghiệp đổ tội cho các cơ chế bí ẩn mang tên “Nền kinh
tế thế giới”. Nhưng ngay đến James cũng nhận ra rằng đây chỉ là một từ ẩn
dụ cho “Những thằng khốn nạn đã vét sạch mọi thứ ra khỏi đây và không
trả lại bất kì thứ gì”. Rất nhiều con cái của những người thợ mỏ phải đi bộ
chân trần đến trường và ăn bánh mì nướng với mỡ lợn để có chất dinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.