KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 536

Ông ta viết trên đó là “Tặng Cô Piper”. Một ai đó được vỗ về để thắp

sáng nguồn cảm hứng. Bạn có thể mang nó theo thêm bốn mươi năm nữa.
Thật là tuyệt.

Emma Lajeunesse đã đổi tên cô là Emma Albani. Có lẻ tôi nên đổi tên

tôi thành cái gì đó cũng như Ý chẳng hạn. Kathleen New Waterforld. Đến
từ Capo Bretoni.

Thứ hai-5- cô chẳng thèm nhìn tôi cả buổi học. Sau nầy, tôi sẽ không để

cô lên xe điện, tôi nắm lấy cặp cô cùng với cả âm nhạc của cô và chạy vào
Central park. Tôi cười nghiên ngả, nhưng cô thì giận dữ. Và cô ấy rất
mạnh. Gần như nắm lấy tay tôi và giựt mọi thứ trở lại. Nghĩ là cô sẽ giết tôi
mất nhưng cô nặng nề chạy cùng tôi với múi tóc cột ruybăng ngớ ngẩn nên
tôi nghĩ cô sẽ không phản đối. Đầu tiên tôi hét lên từ đầu phổi của mình,
“tôi thích bạn, tôi muốn bạn là bạn của tôi, tại sao bạn như một con ngỗng
vậy?” Nhưng cô vẫn bỏ đi. Sau đó tôi bắt kịp được cô và bắt đầu hát. Tôi
cười đến nỗi tôi không thể hát được bài hát lên, “Tình yêu của tôi như một
đóa hồng đỏ thắm”. Tôi không hiểu tại sao tôi cười, tôi cảm thấy mình như
ác quỷ và tôi không thể dừng. Cô ấy bỏ mặc tôi cho tới khi chúng tôi đi tới
cổng công viên một lần nữa, sau đó cô quay lại và vỗ tay thật mạnh trước
miệng tôi. Làm tôi như hoang dã. Tôi cắn tay cô, tôi giựt lấy cặp cô lần nữa
và lần này tôi không ngớ ngẩn nữa, tôi chạy tới hồ bên phải cô, tôi biết là
cô sẽ ném cái lon vào tôi nếu tôi bắt được cô ấy. Cảm ơn chúa trời tôi đến
cái hồ trước cô, tôi nhảy lên tảng đá, đung đưa cái túi trước dòng nước.

Chúng tôi nín thở và tôi cảm thấy rất tồi tệ ngay khi cô nói , “làm ơn”.

Nhưng tôi nhấn lại, “làm ơn cai gì?”

“…Làm ơn, Miss Piper, dừng bỏ nó xuống.”
Và tôi hét lại cô như một banshee, tôi không hiểu tôi bị cái gì, “làm ơn,

Ai?”

“Làm ơn…”
“Tên tôi là gì?”!
“Kathleen”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.