KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 535

ngẩn cả, và tôi vui vì Giles đã yêu cầu hát nó vì nó làm cho tôi nhớ đến cha
và nhớ nhà.

Giles nhắm nghiền mắt vào lúc cuối và nói, “Thật tuyệt, các cô gái ạ, thật

tuyệt”. Tôi định hỏi Rose cô muốn chơi tiếp bản nào nhưng cô đã chơi rồi.
Bản nhạc của cô bắt đầu như vậy - trước khi bạn biết chúng bắt đầu, chúng
đã ở đó và hợp lại cùng nhau. Tôi không thể nói về nó. Tôi không biết bản
nhạc dài trong bao lâu bởi lẽ, chỉ nhớ là khi tôi hỏi về nhạc dạo đầu trôi qua
thế nào và luyến lắc ra sao? Ừ thì, trong tất cả thời gian tôi hỏi vậy trong
khi cô nàng vẫn đánh đàn. Tôi gần như lạc giữa không gian. Tôi muốn sống
trong thứ âm nhạc đó, không, tôi muốn mặc ngay nó thay vì lột trần nó, và
sau một khoảnh khắc nào đó, tôi ngập chìm trong suy nghĩ rằng chính Rose
cũng nghĩ như vậy. Tôi đang có vẻ quá chất Irish trong con người tôi. Đó
chắc không phải là do nguồn gốc Lebanese một phần, đúng vậy không? Lời
tán tỉnh ngọt ngào nào trong tiếng Arabic vậy? B’el Arnay?

Tôi đã nghĩ đó có thể là do rượu. Nhưng đó là âm nhạc. Bà Giles ngủ

thiếp đi khi Rose dừng đánh đàn. Mặt tôi đầy nước mắt, nhưng không có
nghĩa là tôi đang khóc. Rose ngồi im lặng một hồi lâu, sau đó cô xoay
người lại và nói rằng cô phải ra về. Tôi muốn cô ở lại và trò chuyện nhưng
tôi biết là sai nếu phá hủy âm nhạc, vì vậy tôi tiễn cô ra trạm dừng xe điện
công cộng và chúng tôi không nói với nhau một lời nào. Đầu tiên thì nó có
vẻ như hợp lý và đúng đắn khi cùng lặng im. Sau đó thì có chút gì ngượng
nghịu, nhưng tôi trong số hết thảy mọi người không biết nói gì bây giờ.
Nên tôi chỉ nói lời cảm ơn. Cuối cùng thì xe điện công cộng cũng tới ga và
cô trượt đi mất.

Thứ bảy - Bạn có nghĩ chúng tôi hoàn toàn là những người xa lạ. Cô ấy

gọi tôi là “Cô Piper”! Tôi muốn đuổi theo cô sau buổi học nhưng Kaiser
giữ tôi lại và đưa tôi một món quà! Đó là một quyển sách đẹp, hồi ký của
Emma Albani, Bốn Mươi Năm Dòng Ca. Ông ấy nói nó sẽ tạo cảm hứng
cho tôi, “Cô sẽ gặp lại người đồng hương,” và tại một thời điểm khác nó sẽ
là điểm sáng trong cuộc đời tôi, nhưng hôm nay nó có nghĩa Rose đã sẵn
sàng bắt chuyến xe điện vào lúc tôi nói cảm ơn Kaiser.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.