vạn dân đi theo mà xem, Lưu Bị với tinh thần là trung tâm của dân Kinh
Châu đã chính thức thành ra người kế nhiệm của Lưu Biểu.
Danh tiếng và địa vị cố nhiên đã được xây dựng, song đối diện với quân
nam chinh của Tào Tháo, trận tuyến của Lưu Bị cũng đã đến ngưỡng cửa
của sự tồn vong nguy cấp. Gia Cát Lượng lập tức vận dụng sách lược liên
hợp, ông ta đã chuẩn xác tìm ra được những chiến hữu như Lỗ Túc, Chu Du
và Tôn Quyền, cuối cùng đã tạo ra được một chiến dịch rất quan trọng trong
lịch sử Trung quốc, đó là đại chiến Xích Bích.
Tuy chẳng phải do Gia Cát Lượng chủ đạo, song sách lược chủ yếu Tôn -
Lưu liên hợp, đã tập trung lực lượng tác chiến để phản kích có trọng điểm,
quả nhiên một trận phản công đã đánh tan thủy quân của Tào Tháo bẻ gẫy
tinh thần binh sĩ của Tào Tháo, bức Tào Tháo không thể thực hiện cuộc đại
triệt thoái chiến lược suốt 500 dặm, cũng định ra được thế Tam quốc ba
chân vạc sau này.
Lúc ấy Gia Cát Lượng có thành công lớn nhất là sách lược chiếm lấy bốn
quận nam Kinh Châu; đấy hiển nhiên là một phần của sách lược tích lũy,
trong lúc nguy cơ rốt cục cũng đã tóm được cơ hội chuyển biến. Tuy sách
lược này chẳng được quang minh chính đại, song với một tập đoàn nhược
tiểu mà nói, nếu như chẳng tóm được cơ hội này, sẽ có thể đổ vỡ hết những
gì đã có được, không tránh khỏi dẫn đến ngõ cụt bất ngờ.
Ở giai đoạn này, sự hoạch định sách lược của Gia Cát Lượng, có thể nói là
táo bạo, hơn nữa lại rất thành công.