Đông Ngô để Tư Mã Ý một mình ngăn cản Gia Cát Lượng, ông ta tin rằng
chỉ cần Tư Mã Ý giao chiến, Gia Cát Lượng sẽ chẳng có được biện pháp gì.
Đương nhiên, kế hoạch bắc phạt của Gia Cát Lượng, vẫn không ỷ lại vào sự
giúp đỡ của Đông Ngô, Tôn Quyền rút quân, cũng không ảnh hưởng đến
ông ta nhiều lắm.
Để Gia Cát Lượng đau đầu nhất vẫn là sách lược không đáp ứng của Tư Mã
Ý. Từ tháng tư sang tháng năm ở gò Ngũ Trượng đã gần trăm ngày, Gia Cát
Lượng không ngừng hạ chiếu thư tiến hành khiêu chiến, song Tư Mã Ý đều
treo “miễn chiến bài”. Gia Cát Lượng bất đắc dĩ đành phải cho làm đồn
điền với quy mô lớn, chuẩn bị thanh toán Tư Mã Ý đến cùng.
Tháng 7, Gia Cát Lượng vẫn chưa có được biện pháp gì, tự mình bày ra trò
chơi trong lúc nhàn rỗi, ngồi lên một chiếc xe gỗ màu trắng, lại cho các tiểu
đồng hộ vệ, mặc áo trắng, đội khăn quấn, tay cầm quạt lông trắng, chỉ huy ở
trước trận, như là hoàn toàn không võ trang gì, nhìn vài chục vạn quân Tào
như chẳng có, cố ý chọc tức các tướng sĩ Tào Ngụy. Đây cũng là hình tượng
cố định trong kinh kịch và tiểu thuyết về Gia Cát Lượng. Bình thường Gia
Cát Lượng không hoàn toàn chẳng mang võ bị như vậy, chỉ là bởi dẫn dụ
Tư Mã Ý ra giao chiến, cố ý ăn mặc thường phục như thế mà thôi.
Tuy tướng sĩ Tào Ngụy rất có phản ứng, song sau khi Trương Cáp chết, Tư
Mã Ý đã có thể hoàn toàn không chế động tĩnh của quân sĩ, bởi thế ông
nghiêm cấm tất cả quân sĩ có bất cứ hành động gì.
Thời gian này, về tình hình sức khoẻ của Gia Cát Lượng, có thể đã phát sinh
biến hoá nghiêm trọng, bởi thế ông mất đi sự bình tĩnh thường ngày trở nên
vội vàng.
Tư Mã Ý mau chóng phát hiện được hiện tượng này trước trang phục bề
ngoài và hành động trêu trọc của Gia Cát Lượng, ông ta không khỏi cảm
thán rằng: “Gia Cát Lượng đích xác là danh sĩ vô địch ở đời vậy!”.
Xuất chiêu lần này không giải quyết đượcgì, Gia Cát Lượng nóng nảy hơn,
ông vội cho người đưa một bộ trang phục nữ cho Tư Mã Ý, nhạo báng ông
nhút nhát như là phụ nữ, chẳng có can đảm gì, Tư Mã Ý tuy có vẻ không
tức giận gì, song đích xác đã không dễ ngăn cản được áp lực của bộ tướng
muốn được giao chiến. Để vỗ yên tinh thần binh sĩ, Tư Mã Ý triệu tập hội