KHỔNG MINH GIA CÁT LƯỢNG ĐẠI TRUYỆN - Trang 671

Lượng tán thưởng. Ông ta cho rằng Tưởng Uyển với công việc thì thấy
được việc lớn, làm được cả việc nhỏ, là lãnh tụ chính trị rất thích hợp với
đời loạn. Phí Vỹ cá tính ôn hòa, có sở trường ngoại giao đàm phán, với
người nào cũng có thể khéo léo ứng xử được. Gia Cát Lượng thấy rõ ông ta
có năng lực điều hòa được giữa Ngụy Diên và Dương Nghi, nhưng Phí Vỹ
về công việc chính trị, chưa nắm chắc bằng Tưởng Uyển, bởi thế thành
người ưu tiên kế thừa thứ hai. Đến như Đổng Doãn là người xử sự nghiêm
minh, công việc chính trực, song không giỏi ứng biến, trong kế hoạch của
Gia Cát Lượng chỉ có thể làm nhiệm vụ “phó lãnh tụ” mà thôi.
Do Tưởng Uyển, Phí Vỹ, Đổng Doãn đều không có kinh nghiệm chỉ huy
tác chiến thực tế, bởi thế không thể giống như mình đồng thời nắm cả đại
quyền quân chính. Cho nên về phương diện quân sự ông cố ý bồi dưỡng các
tướng lĩnh trung thành lại không có dã tâm như Vương Bình, Khương Duy,
Mã Trung, Đặng Chi, để giúp đỡ hữu hiệu cho trung tâm lãnh đạo chính trị.
Sau khi Vương Bình, Mã Trung, Đặng Chi nối nhau từ trần mới do Khương
Duy thống lĩnh tất cả nhiệm vụ.
Qui hoạch của Gia Cát Lượng khá thành công, khiến cho Thục Hán sau khi
ông ta mất vẫn có thể duy trì được sự ổn định. Chẳng may Tưởng Uyển mất
quá sớm, Phí Vỹ lại đang lúc tài hoa bỏ mình, Vương Bình, Mã Trung,
Đặng Chi đều mất sau Gia Cát Lượng không lâu, cuối cùng chỉ còn Khương
Duy nắm đại cục, rốt cuộc bởi chẳng thể kiêm lo trong ngoài, lại thiếu nhân
tài kế nhiệm, sự ổn định của chính quyền Thục Hán mau chóng suy thoái,
cuối cùng dẫn đến chỗ mất nước Thục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.