KHỔNG MINH GIA CÁT LƯỢNG ĐẠI TRUYỆN - Trang 92

còn nhỏ chỉ biết cùng với người mẹ goá đan chiếu cỏ đem bán để sông, cơ
hồ rơi vào tầng lớp dân nghèo.
Song người thiếu niên quý tộc lưu lạc này tính tình lại rất khoát đạt, nghe
nói nhà ông ở góc vườn có cây dâu lớn cao hơn năm trượng, cành lá xoà ra
như một cái lọng, có người giỏi xem phong thủy, cho rằng cây ấy thực rất
lạ, gần đó ắt có quý nhân. Cũng có thể lời ấy truyền đến tai Lưu Bị, ông ta
lúc còn chưa có đại chí đã thường cùng với bạn nhỏ tuổi chơi đùa, bày đặt
quán rượu dưới gốc cây mà nói rằng: “Ta có ngày sẽ ngồi cái xe có lọng
như thế này (Xe hoàng đế thường ngự giá). Người chú nghe nói kinh hãi lập
tức mắng rằng: “Không hiểu câu nói vọng ngôn này sẽ diệt cả nhà ư!” Song
người chú thấy những biểu hiện lạ ở Lưu Bị vẫn thường chu cấp cho.
Do ông ta là hậu duệ của hoàng tộc bởi vậy vẫn kết giao được những người
bạn quý tộc như Công Tôn Toản và Lưu Đức Nhiên, cùng nhận Lô Thực,
thái Thú quận Nho Cửu làm thầy. Lô Thực văn võ toàn tài, Lưu Bị có cơ
hội học hành thấu đáo, song phần học phí cơ hồ đều do ông bố của Lưu
Đức Nhiên chu cấp. Bà mẹ của Lưu Đức Nhiên không tán thành, song ông
bố thì lại nói: “Trong họ nhà ta nếu có được đứa bé ấy, thực là điều đáng
mừng”. Song trong nhãn quan của người thường, Lưu Bị không biểu hiện ra
một chút gì đặc biệt. Với Tào Tháo, từ nhỏ đã chăm học không biết mệt,
kiến thức quảng bác, còn Lưu Bị khi nhỏ thì trái lại, “không chăm đọc sách
chỉ thích chó ngựa, đàn hát, mặc áo đẹp”, không để ý đến cảnh nhà bần hàn
vẫn là một kẻ lãng tử mà thôi. So với Viên Triệu, Lưu Biểu, Lã Bố là những
hào kiệt đời hán, ngoại diện của Lưu Bị cũng không có gì đặc sắc. “Tam
quốc chí” có chép, ông cao bảy thước rưỡi ta (khoảng 1 mét 65), chỉ không
nghịch ngợm bằng Tào Tháo mà thôi. Song tướng mạo của ông lại quái dị,
vành tai rất lớn, hai tay rất dài. Nghe nói khi ông ta thả tay đứng thẳng ngón
tay vượt quá đầu gối, mắt có thể liếc nhìn tai của mình. Dị tướng như vậy,
đã rất có ảnh hưởng trong dân chúng, đối với ông sau này, có thể khiến
người ta có cảm tình với ông, cũng có thể bị đả kích. “Tam quốc diễn
nghĩa” có chép, người đương thời thường gọi Lưu Bị là “ông tai to”.
Kể từ khi bắt đầu tuổi thanh niên, cá tính của Lưu Bị rất đặc sắc. Ông khảng
khái giúp người, lại không để ý làm gì, bởi vậy ông nhận được sự tín nhiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.