KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 175

"Khụ khụ, ngài biết thằng bé sao?" Sao cô cảm thấy lời đối thoại này giống
như đang dụ dỗ con nít vậy! Bạn đang đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

"Tôi là...của thằng bé..." Đường Diệc Thiên nói được một nửa, thì

không nói nữa. Anh là ai của thằng bé?

Đang lúng túng, Hàn Niệm đến nhà trẻ đón thằng bé tan học. Vừa rồi

cách một con đường cái, cô ở phía xa thấy có một bóng dáng cao to đứng ở
cửa, đến gần thì thấy, quả nhiên là anh, "Sao anh lại đến đây?"

Đường Diệc Thiên sờ chóp mũi, bình tĩnh nói, "Tôi muốn dẫn thằng

bé đi mua tứ hiệp thần kỳ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.