KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 214

(Chiêu thương dẫn tư: là chỉ chính phủ tiến hành các chính sách sử

dụng và chi phối nguồn tài nguyên, dư luận tuyên truyền, mở rộng nền
móng thiết bị xây dựng, tạo nên môi trường đầu tư bậc nhất, thu hút người
đầu tư đến bản địa tiến hành hoạt động sản xuất kinh doanh)

Bạn đang đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

Trong hai giới chính thương không ai không biết không ai không hiểu,

Đường Diệc Thiên là con rể đã định của Hàn Phục Chu, chỉ cần lão già nói
một câu, con rể bằng lòng sứt đầu chảy máu.

Hiện tại Hàn Niệm không dám khóc lớn, chỉ có thể cố gắng chịu đựng,

Lâm Trăn đưa khăn giấy cho cô, cô lâu cẩn thận từng li từng lí. Trước mặt
là hai người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời cô, một người sinh ra
và nuôi nấng cô, cùng cô cuộc sống nửa đời trước hạnh phúc, còn người kia
yêu thương che chở cho cô, sẽ cùng cô vượt qua nửa đời còn lại.

Bọn họ hỗ trợ lẫn nhau, đều yêu thương cô. Được yêu thương như vậy,

không có giây phút nào Hàn Niệm hạnh phúc hơn lúc đó.

Nhưng mà vẫn không được hoàn mỹ, trong kế hoạch hoàn mỹ của hôn

lễ xuất hiện một đường rẽ. Dựa theo qui trình trước đó, hôm nay là ngày tốt
khó gặp trong mười năm, cho nên buổi sáng đến nhà họ Hàn đón cô dâu,
rồi bọn họ ngồi xe đến cục dân chính lấy giấy chứng nhận, sau đó trở về
phòng tân hôn. Nhưng khi Hàn Niệm đi lấy hộ khẩu, lại không tìm được.

Trước đêm kết hôn, cô và ba nói chuyện ở phòng sách mà trước đó mẹ

hay đọc sách viết chữ. Sau khi Phạm Tâm Trúc tủi thân tự sát, hai cha con
đều không hề di chuyển bất cứ vật gì trong căn phòng đó, bốn năm trôi qua,
mọi thứ vẫn như trước. Hàn Niệm muốn lấy chút di vật của mẹ Phạm Tâm
Trúc mang đến nhà mới, Hàn Phục Chu giúp cô lấy mấy cuốn sách, mấy
tấm hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.