KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 251

So với Hạ Đông Ngôn, Hàn Niệm sống giống như trong bồng lai tiên

cảnh vô cùng bình yên, trừ khi...

Lúc ăn cơm tối, khẩu vị của Hàn Niệm không kém như trước. Đường

Diệc Thiên ngồi đối diện với cô, vẫn chưa động đũa, chỉ nhìn cô mở lớn
miệng ăn một mình.

Cuối cùng thấy cô ăn xong, anh mới mở miệng, "Em cảm thấy nhà họ

Hạ có thể chống đỡ được bao lâu?"

Dĩ nhiên Hàn Niệm biết tác phong làm việc của Đường Diệc Thiên,

chắc chắn sẽ tìm nhà họ Hạ gây khó dễ, "À, Vậy thì sao? Vấn đề này tôi
cũng không biết, tôi không phải Hạ Đông Ngôn."

"Vậy đúng là Hạ Đông Ngôn thực sự yêu em rất sâu đậm." Đường

Diệc Thiên định nói ra những lời đầy mỉa mai, nhưng tất cả lời nói đều
mang theo vị chua, Hàn Niệm không kiềm được nhìn thoáng qua nét mặt
gần như nghẹn đến nội thương của anh.

"Thẩm Du cũng giống thế thôi." Hàn Niệm vẫn chưa thoả mãn, lại

cầm đũa gắp miếng gà xé ăn.

"Tôi từ chối cô ấy rồi." Đường Diệc Thiên nói vắt tắt mà có lực. Rõ

ràng anh không cần thiết phải giải thích với cô, nhưng lại muốn làm sáng tỏ
quan hệ với những người phụ nữ khác trước mặt cô.

Hàn Niệm chặc lưỡi, lại gắp một miếng thịt bò, "Anh muốn con của

tôi, lại không tìm cho con của tôi một người mẹ, chặc chặc...."

"Con của tôi tuyệt đối không có mẹ kế." Đường Diệc Thiên trả lời.

Hàn Niệm ngẩng lên nhìn anh, sau đó cười ngã ra bàn, cô nhướng mày

cười nói, "Trùng hợp thật, đúng lúc con của tôi cũng tuyệt đối không có
ba!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.