KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 265

Hàn Niệm bĩu môi, chỉ vào quần áo nói, "Quần áo của em bị anh xé hư

rồi, nên mặc của anh."

Đường Diệc Thiên đang đánh răng, miệng ngậm đầy bọt gật đầu, Hàn

Niệm mỉm cười, xoay người xuống lầu. Anh lại nhịn không đươc đuổi tới
cửa, nhìn bóng dáng yểu điệu của cô đi xuống lầu rồi vào nhà bếp, mới
quay lại toilet.

* * *

Đường Diệc Thiên tắm rửa, hoàn toàn tỉnh táo lại, thì ra mọi thứ

không phải là mơ.

Anh hỏi cô tại sao không thể gạt bản thân cô để tiếp tục yêu anh, để tất

cả quay lại quá khứ, cô nói cô sẽ thử xem...

Giơ tay lau nước trên mặt, kéo một cái khăn lông khô lau mặt. Anh

trong gương, đã sớm không còn khuôn mặt ngây ngô, nhưng trong đôi mắt
hôm nay lại tràn đầy sự nhiệt tình của thiếu niên.

Cô thực sự đã quay lại!

Đường Diệc Thiên tìm trong phòng quần áo rất lâu, mới tìm được một

bộ đồ thể thao hơi giống với bộ Hàn Niệm mặc, anh hài lòng mặc vào, rồi
tiện tay lấy thêm một cái áo khoác len rộng, thản nhiên đi xuống lầu.

Đúng lúc cháo gạo kê vừa chín, mềm dẻo. Hàn Niệm chống cằm nhìn

anh ăn hết chén này tới chén khác, có phần buồn bã nói,"Trước kia học bà
Trần được rất nhiều món nhưng quên hết rồi, chỉ nhớ nấu cháo thế nào,
hầm gà ra sao thôi."

"Được rồi." Đường Diệc Thiên ngẩng đầu nói, "Học được hai món là

đủ rồi"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.