KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 379

Thực ra đêm đó lúc Đường Diệc Thiên nói vấn đề giới hạn cuối cùng

của mìnhcô đã muốn nói thẳng với anh, nhưng Hàn Niệm không thể không
thừa nhận,mình còn có chút tư lợi, ngoại trừ tư lợi, cũng còn chút nghi ngờ.

Cô không nghi ngờ tình yêu và sự nhượng bộ của anh, nhưng cô

không thể tin tưởng hoàn toàn, dù sao cô cũng còn nhớ rất rõ những sự thật
đã xảy ra, lúc đó cùng đường mồm một trước mắt, dù thế nào thì bây giờ cô
cũngphải cho mình đường lui. Đường Diệc Thiên có thể vì cô mà tha cho
HànPhục Chu, nhưng cô không dám hy vọng xa vời là anh sẽ vì mình mà
chủđộng cứu Hàn Phục Chu.

Tư liệu trong tay của Phương Lượng như một trái bom hẹn giờ, Hàn

Niệm luôn thử đoán, nếu không phải mình, mà người khác lấy được phần
tư liệu đósẽ ra sao. Thẩm Du và mình có hiệp định, Hàn Niệm biết có thể
cô sẽ xébỏ đơn thuốc đó, nếu không nói với Đường Diệc Thiên, sớm muộn
gì cũngxảy ra chuyện không may.

Nhưng hai ngày nay vẫn luôn bối rối, côkhông biết nên mở miệng thế

nào, sự bình yên và đẹp đẽ trước mắt khiếnngười ta thở dài, cô luôn nghĩ
làm thế nào để duy trì được tất cả nhữngthứ này, mà điều kiện trước tiên để
duy trì những thứ này chính là nóichuyện đó với Đường Diệc Thiên.

Chưa có lúc nào Hàn Niệm do dựnhư giây phút này, từ đầu quyết tâm

đã bị dao động, cô không có cách nào tàn nhẫn và dứt khoát như trước kia,
cũng không có cách nào rời khỏianh để thực hiện giao dịch với Thẩm Du,
cô yêu người đàn ông này, ao ước muốn sống bình yên với anh, đã định
trước là sẽ lâm vào tiến thoáilưỡng nan.

Lúc cô đang cắn môi dưới do dự, di động của Đường Diệc Thiên chợt

vang lên, nhưng không hiểu sao cô lại thở dài nhẹ nhõm.

Trên thế giới này có một số việc tránh không khỏi, nhưng vẫn nghĩ có

thể kéo dài thì kéo dài, quán tính của con người thật kinh khủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.