KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 378

Ôm khuôn mặt ửng đỏ, Hàn Niệm đưa tay véo anh, biết anh sợ nhất là

bịngười khác véo vào eo của anh, cô véo lên eo anh, Đường Diệc Thiên
cắnrăng quát cô, "Đừng ầm ĩ, Anh phải lái xe!"

"Lái xe giỏi lắm sao? Anh xuống dưới đi, em cũng có thể lái về nhà!"

Hàn Niệm hừ một tiếng, không phải cô không có bằng lái!

"Em cũng có bằng lái?" Đường Diệc Thiên đã không đề cập đến thất

bại của cô mà cô còn nói không biết xấu hổ! Trước khi bọn họ kết hôn cô
đã đi thibằng lái, vất vả và trắc trở lắm mới lấy được bằng. Hôm sau cô đắc
ýmuốn lên xe anh chạy thử. Thân xe còn chưa ra khỏi gara, cô đã đánh
taylái qua trái, chỉ nghe thấy tiếng thân xe chấn động, kèm theo tiếng
rắcrắc, cô không biết gì đã giẫm chân ga, thân xe cà mạnh vào tường
rồichạy ra khỏi gara, vừa tới tay còn chưa được ba ngày mà xe số lượng
cóhạn đã phải đưa đi sửa chữa!

"Đó là trước kia!" Hàn Niệm biện minh cho mình, "Sau này đến châu

Úc, em thường lái xe Hạ Đông Ngôn ra ngoài mua đồ!"

Đường Diệc Thiên thở dài, "Anh lại phải cho NSJ một chút lợi nhuận

rồi..."

"Đường...Diệc...Thiên!" Hàn Niệm dùng hai tay bắt lấy anh, Đường

Diệc Thiên trốn không thoát,trong lúc hoảng loạn đưa tay kéo lấy tay cô, cô
lảo đảo, chiếc mũi nhỏđập vào lồng ngực rắn chắc của anh, lập tức đỏ
bừng.

Đường DiệcThiên rút kinh nghiệm là nói với cô nữa thì Hàn Niệm sẽ

lập tức ầm ĩ,nhanh chóng nói sang chuyện khác để bảo vệ mình, "Đúng rồi,
đúng lúc anh muốn hỏi em, trước đó em nói em không cần anh hỏi thăm
chuyện củaPhương Lượng dùm, vậy em đi tìm ai?" Tuy câu hỏi này hoàn
toàn không cólogic "Đúng lúc", nhưng vẫn thành công dời đi lực chú ý của
Hàn Niệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.