KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 385

Thẩm Diễm Thu ở bêncạnh mỉm cười nói tiếp, "Hàn tiểu thư, tuổi

Thẩm Du còn nhỏ, nói chuyệnkhông có chừng mực. Tôi đã biết việc này,
nhưng học trò của anh tôikhông có quan hệ trực tiếp với Phương Lượng,
hơn nữa anh ấy đã đi nhiềunăm, bây giờ tôi chỉ là một bà già, ngay cả hạ
mình đi cầu xin ngườikhác, người khác cũng không muốn nhìn thấy tôi.
Đạo lý người đi tràlạnh, Hàn tiểu thư phải biết chứ?"

Trực giác của Hàn Niệm nói cho cô biết, chỉ cần chuyện này có Thẩm

Diễm Thu tham dự thì tuyệt đốikhông thể đơn giản như vậy, dù cô biết rõ
Thẩm Diễm Thu giấu diếm điềugì đó, nhưng cũng không có cách ép hỏi bà
ta.

Đối phương khôngmuốn nói, cô có thể làm gì đây? Hai người phụ nữ

trong nhà này đều không để cô vào mắt, hiện nay Hàn Niệm không còn là
Hàn tiểu thư của ngày xưa nữa, cho dù ngoài miệng lịch sự gọi cô một
tiếng, sau lưng cũng khótránh khỏi cười nhạo.

Hàn Niệm bưng trà trên bàn uống một hớp, "Thẩm tiểu thư đã không

biết, tưliệu cũng không ở trên tay cô, vậy có phải chúng ta kết thúc việc
hợptác không?"

"Đúng, thật đáng tiếc." Thẩm Du lạnh nhạt nói, vẻ tiếc nuối trên mặt

còn nhạt hơn giọng điệu của cô ta.

Hàn Niệm biết, bà cháu bọn họ đã sớm có quyết định của mình, lúc

này cô cócúi mình cầu xin Thẩm Du nói cho mình biết câu trả lời, không
những Thẩm Du không nói cho cô biết, ngược lại còn đạp cô thảm hơn. Chỉ
có điềuthế giới này có thể nóng lạnh thất thường với cô, nhưng tuyệt đối
đừngmơ có thể đạp lên người cô.

"Nếu vậy tôi cũng yên tâm rồi, DiệcThiên nhà chúng tôi vẫn luôn

trách tôi, bây giờ thì tốt rồi, tôi khôngcần nhức đầu với việc hợp tác cùng
Thẩm tiểu thư nữa." Cô cười nhạt, đôi mắt như nước nằm dưới đôi mày liễu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.