KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 471

chạy một mạch đến, cổ họng khô khốc gần như không nói ra tiếng, "Em sẽ
chờ anh ở trường học..."

Cô cúi đầu, lông mi dài che khuất hai mắt, trên chiếc mũi tinh tế có

một lớp mồ hôi, môi hơi khô, cô không nhịn được lè lưỡi liếm. Anh đột
nhiên nắm lấy cổ tay cô, Hàn Niệm ngẩng đầu, đôi mắt sợ hãi giống như
nai con.

Không cho cô kịp chuẩn bị anh đã cúi đầu hôn xuống, trực tiếp và đột

ngột, khác với sự lãng mạn và ấm áp trong tưởng tượng của cô.

Từ lúc bọn họ chưa ở cùng một chỗ, Hàn Niệm đã tưởng tượng nếu

anh hôn lên môi mình, sẽ thế nào? Cô đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết
diễm tình lãng mạn, nụ hôn đầu trong đó giống như gió xuân, giống như
mùa thu, giống như tất cả những thứ mềm mại và tốt đẹp.

Nhưng trong hiện thực, nụ hôn Đường Diệc Thiên cho cô này chỉ có

sự nóng bỏng, nóng bỏng muốn trút hết tình cảm cuồn cuộn trong lòng ra,
nóng bỏng muốn xoá đi độ ấm trên người cô, nóng bỏng như muốn nói với
mình ở thế giới này không phải có mình anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.