KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 538

Ba ngã xuống trước mắt cô, cô chất vấn ông, mắng nhiếc ông, lại quên

trong đầu ông mắc chứng phình động mạch có thể vỡ bất cứ lúc nào! Chỉ
cần vỡ ra, sẽ lấy mạng của ông! Lời nói quá kích động của cô giống như
viên đạn cứng

bắn vào cơ thể ông, một viên cũng đủ mất mạng.

"Chuyện này không thể trách em được." Đường Diệc Thiên kéo cô

vào ngực, ngực của anh ấm bao nhiêu, giây phút này cô lạnh bấy nhiêu.
Không còn biết sợ hãi giống như lưỡi dao sắt bén, đục khoét làm ổ trong
lòng cô, cả người chết lặng không có một chút cảm giác đau khổ, cũng
không có sức lực, tuyệt vọng mà đáng sợ.

Cô cảm thấy dường như tử thần đang giơ liềm lên, cười dữ tợn, giống

như đang khen ngợi cô, đưa tới cho hắn một sinh mạng tươi sống, "Em
không biết...Em phải nên hận ông ấy, nhưng tại sao em lại sợ hãi như vậy,
sợ...ông ấy chết?" Hàn Niệm run rẩy, rõ ràng người đàn ông trong phòng
phẫu thuật đã gạt cô nhiều năm, gián tiếp hại chết ba mẹ ruột của cô. Nhận
nuôi cô để cô đóng vai một vật thay thế, ông làm đủ chuyện xấu, vô lương
tâm. Cô bị ông gạt không biết gì, trở mặt thành kẻ thù với Đường Diệc
Thiên, còn thiếu chút nữa bị ông phá đi đứa bé trong bụng. Ông không chỉ
huỷ hoại tất cả hạnh phúc tốt đẹp của cô, còn khiến cuộc đời cô trở thành
một trò cười hoang đường!

Nhưng ở lúc sinh mạng ông treo lơ lửng, lúc cô vốn nên vui mừng,

vậy mà cô lại sợ ông chết! Sợ ông rời khỏi dương gian!

"Bởi vì em biết..." Đường Diệc Thiên siết chặt cánh tay, "Nhiều năm

qua, ông ấy thực sự xem em là con gái..." Bất luận là ở trong mắt Hàn Phục
Chu, Hàn Niệm có phải là vật thay thế của con gái ông hay không, ông thực
sự đã yêu thương cô, cho cô những thứ mà một cha nên cho con gái. Có lẽ
ông không phải người tốt, nhưng ông không thẹn với trách nhiệm của một
người cha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.