KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 60

Cô gật đầu tạm biệt, đằng sau nghe thấy rõ ràng Đường Lỵ nói với

Thẩm Du, “ Đừng sợ, không thể nào. Diệc Thiên tuyệt đối không có khả
năng ở chung lại với cô ta.”

Đường Lỵ nói mấy lời này Hàn Niệm không tức giận cũng không thấy

lại, thậm chí chính cô cũng không tin bọn họ có thể tiếp tục ở cùng nhau.

“ Tối nay ta sẽ gọi Diệc Thiên tới nhà ta ăn cơm, con cũng tới đi.”

Hàn Niệm mỉm cười mà bước chân cũng chưa từng dừng lại, đi vô

cùng dứt khoát linh hoạt.

***

Lúc Đường Diệc Thiên về nhà đã là mười một giờ.

Bị cô gọi đến nhà ăn cơm, còn phải chịu trách nhiệm đưa Thẩm Du về

nhà, mặc dù Đường Diệc Thiên không thích cũng không có cách nào khác.
Đường Lỵ là người thân duy nhất của anh, lại là bề trên, anh không thể ngỗ
nghịch, cũng không muốn vì một việc nhỏ như vậ mà ngỗ nghịch với bà.

Nhưng Thẩm Du thật sự rất ồn ào, anh bị ầm ĩ đến đau đầu. Đường

Diệc Thiên vốn không phải người thích yên tĩnh, đôi khi không phải thích
yên tĩnh, mà là không thích tranh cãi om sòm với người khác.

“ Diệc Thiên, em nghe nói Hà Niệm đã trở về? Không thể nào đâu

phải không?” Thẩm Du cẩn thận quan sát nét mặt của anh, mặt mày
curaanh nhìn rất bình thản thoạt nhìn tâm trạng cũng không tệ, cuối cùng
hỏi ra câu hỏi muốn hỏi.

“ Ừ.” Anh ừ từng tiếng một, xem như lịch sự trả lời Thẩm Du.

“ Ừ là ý gì? Là không thể nào, hay cô ấy đã trở về?”

“ Ừ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.