KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA - Trang 118

Thằng bé ngước lên nhìn bầu trời đang tối dần. Mắt mở to, nó rướn

người lên như muốn bắt lấy hình ảnh cuối cùng của mặt trời đang chuẩn bị
chìm vào giấc ngủ.

- Đây là nơi con thích nhất trên thế giới này! - Thằng bé thốt lên.

Cổ họng tôi như nghẹn lại. Một dòng nước mắt nóng lại chảy xuống.

- Đây cũng là nơi yêu thích nhất của cha... là nơi yêu thích nhất của

cha, con yêu ạ. - Tôi đáp lời con.

Stephen đang ở độ tuổi ngây thơ trong sáng nhất của nó, nhưng thằng

bé lại cực kỳ nhạy cảm. Như lúc này đây, khi nhìn thấy những giọt nước
mắt nóng mặn đang chảy dài trên gò má tôi, thằng bé vẫn mỉm cười, để yên
cho cha nó đắm mình trong cơn xúc động. Stephen hiểu tại sao tôi lại khóc.
Stephen biết tôi đang khóc bằng những giọt nước mắt hạnh phúc.

- Cha ơi, con yêu cha.

- Cha cũng yêu con, con trai ạ.

Tôi được giải thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.