KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 237

gia về làm huấn luyện viên cho trường phổ thông ở một thị trấn nhỏ thu hút
sự chú ý của nhiều người.

Cô hỏi Zach áp lực ấy có làm anh hồi hộp không. Zach nhún vai:

- Trước bất kỳ trận nào, dù lớn hay nhỏ, cầu thủ đều hồi hộp. Mỗi khi sắp

ra sân, ngay cả L.C. Johnson thương xuyên ói mửa. Chuyện ấy không phải
hiếm.

- Anh có ói không?

- Không.

- L.C.Johnson là ai thế?

Zach lắc đầu tặc lưỡi và cuối xuống hôn cổ Adele:

- Anh và cậu ấy phối hợp làm nên mối đe dọa lớn nhất của đội tuyển

quốc gia. Năm cuối cùng anh chơi cho đội Denver, L.C.Johnson vẫn còn
sung sức lắm. Lần nào anh giao bóng, cậu ấy cũng chạy rất nhanh và bắt
chính xác đến độ gần như không hụt quả nào.

Adele vén những lọn tóc đang làm anh vướng víu:

- Anh có nhớ hồi đó không?

- Thời gian chơi bóng ấy hả?

Ngón tay Zach lướt trên đôi vai trần của Adele, đẩy dây áo lót trễ xuống

cánh tay:

- Thỉnh thoảng. Những ngày mới giải nghệ, anh nhớ đội quay quắt. Anh

nhớ những pha chuyền bóng thành công, nhớ tiếng hò reo chiến thắng. Tuy
nhiên, sau mỗi trận thi đấu về đi ngủ, sáng ra chẳng ai muốn lết xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.