KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 164

Đúng là thật biến thái, thật lưu manh.

Không biết tại sao, Đoàn Chi Dực nhìn vào gương, tự dưng cười một

cái. Nhưng sau khi cười xong, lại cảm thấy hết sức bức bối cùng có cảm
giác thất bại.

Khi Đoàn Chi Dực từ nhà vệ sinh bước ra thì Vệ Lam đã mặc xong áo

ngủ, vùi mình vào một góc giường, cuộn chăn giả vờ ngủ.

Cậu leo lên chỗ mình hay ngủ, nhìn cằm chằm vào sau gáy cô một lúc

thật lâu rồi bỗng vươn tay ra kéo cô gái đang nằm cách mình cả mét kia lại.

Vệ Lam đúng là đang giả vờ ngủ. Trải qua chuyện đáng hổ thẹn vừa

rồi, cô thật sự muốn bất chấp tất cả để liều mạng với cậu ta. nhưng nghĩ lại
thì cô cũng chưa bị xâm hại thật sự. Hơn nữa cô còn chưa tới 18 tuổi, còn
chưa học đại học, ngay cả yêu đương nghiêm túc cũng chưa trải qua, lỡ như
chọc giận cậu ta, người chịu thiệt vẫn là cô thôi.

Cho nên khi Đoàn Chi Dực kéo cô lại, tuy tim Vệ Lam đập thình

thịch, cơ thể lập tức trở nên cứng ngắc nhưng vẫn cứ ngoan ngoãn lăn tới
gần cậu.

Tuy việc cơ thể cô cứng đờ làm Đoàn Chi Dực hơi cáu nhưng nghĩ lại

thì chắc ở trong lòng cô, cậu là một tên lưu manh thất thường nên cũng
không hy vọng gì cô nghe theo một cách thật lòng.

Cậu ôm cô vào lòng, môi sán sát vào tai cô, nói nhỏ nhưng gằn từng

tiếng một: “Như vậy mới phải chứ! Yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì cậu
đâu, có điều tôi rất ngứa mắt với cậu nên cho cậu bài học nho nhỏ mà thôi.
Sau này phải biết điều một chút, đừng chọc giận tôi, biết chưa?”

“Ừ.” Vệ Lam gật đầu trả lời hệt như một cô dâu mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.