KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 243

“Đúng vậy, khéo thật nha.” Trần Vũ Yên nhìn đồ ăn ở trên bàn của hai

người, cau mày lại. “Hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?”

“Hôm nay là sinh nhật anh.” Minh Quang cười hi hi nói.

“Ồ, thì ra là vậy.” Trần Vũ Yên có chút đăm chiêu gật đầu, mỉm cười

nói: “Đáng tiếc em không biết sớm, nếu không em đã chuẩn bị một món
quà cho anh rồi.”

Minh Quang vừa mừng vừa sợ, vẫy tay: “Không cần không cần đâu.”

Nói xong, anh đứng dậy, kéo ghế ra, nói với Trần Vũ Yên và Đoàn Chi
Dực: “Chúng ta ngồi chung đi.”

Vừa hay là một chỗ bốn người, Trần Vũ Yên cũng không khách sáo

ngồi bên cạnh Minh quang, chỉ vào chỗ bên cạnh Vệ Lam, nói với Đoàn
Chi Dực nãy giờ vẫn im lặng: “Chi Dực, anh cũng ngồi đi!”

Đoàn Chi Dực trả lời một tiếng, vẻ mặt lạnh lùng ngồi xuống, lúc này

Vệ Lam cảm thấy có một hơi thở đánh úp đến, cô vô thức nhẹ nhàng nhích
người sang một bên.

Động tác của cô rất nhỏ, nhưng vẫn bị Đoàn Chi Dực nhìn ra. Anh âm

thầm quay đầu lại, trừng mắt với cô một cái.

Trần Vũ Yên im lặng nhìn hai người một cái, rồi thản nhiên cười tươi

quay về phía Minh Quang, nắm lấy tay anh: “Do không có chuẩn bị quà,
cho nên em sẽ đàn một bài tặng anh Minh Quang coi như là quà nha, anh
thấy được không?”

Vẻ mặt Minh Quang phơi phới, gật đầu liên tục: “Vô cùng vinh hạnh!

Vô cùng vinh hạnh!”

Nói xong, anh liền đứng dậy theo Trần Vũ Yên, theo sau nữ thần đến

chỗ để đàn dương cầm ngay giữa nhà hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.