KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 278

Minh Quang không phát hiện ra vẻ khác thường của cô, anh đặt trà tới

trước mặt Đoàn Chi Dực, cười nói tiếp: “Anh Đoàn có việc đi ngang qua
đây, nghe nói chúng ta ở đây nên đến thăm chúng ta.” Nói xong, anh kéo
tay Vệ Lam, cười ha ha với Đoàn Chi Dực. “Tối qua Lam Lam bị cướp cho
nên hôm nay mới có bộ dạng thế này, anh Đoàn có cười nhạo cô ấy thì tôi
cũng không có ý kiến.” (Chỉ vừa bị cướp sắc đó anh)

Đoàn Chi Dực nhếch môi, nhìn hai người đang ôm nhau, như cười

như không, nhưng trong mắt thì thật lạnh lẽo.

Vệ Lam càng thêm xấu hổ, cô đẩy Minh Quang ra: “Được rồi, em đi

thay quần áo đã, lát nữa còn phải đến phòng làm việc.”

Minh Quang gật đầu, lúc cô đang bước vào phòng ngủ thì bỗng nhớ ra

việc gì đó nên nói: “À phải rồi, ba mẹ anh đã xem ngày cho chúng ta, nói
15 tháng sau là ngày tốt nên vài ngày nữa ông bà sẽ tới Giang Thành giúp
chúng ta chuẩn bị hôn lễ. Em cũng nên nói với ba mẹ em sắp xếp để đến
đây vài ngày, mọi người cùng nhau bàn bạc.”

Rầm một tiếng.

Vệ Lam còn chưa kịp trả lời thì đã bị tiếng rầm bất thình lình này làm

giật mình. Cô biết tiếng động ấy phát ra từ đâu nên lòng cảm thấy kinh
hoàng.

Minh Quang cũng bị giật mình nên quay đầu lại nhìn Đoàn Chi Dực,

chỉ thấy ly trà trên tay anh đã rơi xuống bàn trà bằng kính, nước trà nóng
văng tứ tung. Anh lấy làm lạ nên hỏi cái người đang tái mặt kia:”Anh sao
vậy?”

Đoàn Chi Dực lạnh lùng nhìn theo bóng người đang đi vào phòng ngủ

một cái rồi thản nhiên nói: “Trượt tay thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.