KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 312

ràng những chuyện này đã không còn quan trọng nữa.

Cô bình tĩnh ở nhà đợi hai ngày nhưng Minh Quang vẫn không trở lại.

Ngày thứ ba, có một vị khách không mời mà đến.

Trong cuộc đời của Vệ Lam, khách không mời mà đến khiến cô không

kịp phòng bị, tất nhiên sẽ không là ai khác. Đoàn Chi Dực công khai tìm
đến, trắng trợn mang theo mấy công nhân, trong sự kinh ngạc vô bờ của Vệ
Lam, anh thu dọn mọi đồ đạc của cô và xách đi.

Mãi đến khi thấy đồ đạc của mình bị người ta dọn ra cửa, cuối cùng

Vệ Lam mới từ trong cơn bàng hoàng bừng tỉnh lại, kéo Đoàn Chi Dực
đang đứng ngoài cửa lại, hỏi: “Anh làm gì vậy?”

Nói xong, ngay cả cô cũng cảm thấy cô đã nói câu này với anh quá

nhiều lần. Nhưng anh cứ luôn hành động bất ngờ như thế, luôn khiến cô
không kịp trở tay, nên ngoại trừ câu này ra, cô cũng không biết phải nói gì
khác.

Từ khi tới đây, Đoàn Chi Dực vẫn không chính thức bước vào nhà, cứ

như là rất ghét căn nhà này, từ đầu đến đuôi chỉ đứng ngoài cửa sai bảo
công nhân.

Bị Vệ Lam hỏi, anh cũng không quan tâm đến, ngược lại đường hoàng

hỏi: “Lẽ nào em còn muốn ở đây? Đương nhiên là tôi đang dọn nhà giúp
em.” Nói xong, lại bực mình bổ sung: “Tôi đã nói là ba ngày, em nghĩ lại
thử xem hôm nay là ngày thứ mấy rồi.”

Anh nói với thái độ tự cho là đúng một cách quá đường hoàng nên Vệ

Lam cũng mất đi sức lực để phản bác. Trò khôi hài trong khách sạn mấy
ngày trước đã làm cho Vệ Lam biết một khi người này đã quyết định
chuyện gì thì sẽ dùng mọi phương pháp để thực hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.