KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 324

Thị trường trong nước càng phức tạp. Sau khi trở về, mấy năm nay

Đoàn Chi Dực bận đến nỗi ngày ba bữa không điều độ.

Khi anh xem xong bản kế hoạch cơ bản của công ty thì đã là lúc phải

dùng cơm trưa.

Dưới anh một tầng là nhà hàng, nhưng anh rất hiếm khi xuống dưới

ấy. Thứ nhất là vì anh ghét không khí ồn ào nhốn nháo trong ấy, thứ hai là
đồ ăn ở đó cũng chỉ tàm tạm. Còn đi những nhà hàng ở bên ngoài thì anh
lại ngại lãng phí thời gian, cho nên thường thì đều sai trợ lý gọi đồ ăn.

Thật ra anh cũng không kén ăn lắm, thấy món nào ăn được thì có thể

ăn suốt cả tháng trời. Nhưng hôm nay khi trợ lý mang cơm đã đặt vào, anh
nhìn những thứ vừa ăn được vài ngày kia, không biết sao lại cảm thấy hơi
chán ngán, không muốn ăn. Anh bỏ toàn bộ vào thùng rác, sau đó xách áo
khoác lên, chuẩn bị ra ngoài tìm cái ăn.

Khi anh đi ngang qua phòng làm việc ở bên ngoài, có một nhân viên

nam đang mở hộp cơm mang theo ra, chuẩn bị thưởng thức. Mùi thơm nức
mũi, mấy cô đồng nghiệp bên cạnh xúm lại, thấy hộp cơm có nhiều màu
sắc kết hợp với nhau, cùng trứng chiên hình trái tim thì la lên oai oái: “Cơm
hộp tình yêu nha, bạn gái của anh đúng là đáng yêu quá!”

Vừa hú lên xong, nhìn thấy ông chủ khó tính đang đứng đó thì họ ậm

ừ chào một tiếng ‘Je’ rồi lập tức giải tán.

Anh bạn mang cơm hộp kia cảm thấy ăn cơm trước mặt ông chủ thì

hơi xấu hổ nên chào một tiếng rồi cũng thu dọn.

Đoàn Chi Dực lạnh lùng gật đầu, vốn đang định đi bước ra ngoài thì

bỗng nhiên lại quay người, trở về phòng làm việc của mình.

Anh mở máy tính lên, nhập bốn chữ ‘cơm hộp tình yêu’ vào ô tìm

kiếm hình ảnh, tìm một tấm mà mình ưng ý, dùng điện thoại chụp lại rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.