KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 339

khác, nhưng cậu không hề nhìn đến, chỉ ôm chặt cái hộp chocolate trong
cặp mình, món quà mà cậu chưa kịp tặng.

Do dự cả một buổi sáng, cuối cùng cậu cũng quyết định đến dãy lầu

lớp mười

Cậu ôm chiếc hộp xinh đẹp, tim đập thình thịch đi lên lầu.

Lúc đi đến cửa phòng học kia, Đoàn Chi Dực nghe thấy bên trong có

tiếng người thì thầm: “Ủa? Đó không phải là Đoàn Chi Dực lớp mười hai
sao? Anh ta đến lớp tụi mình làm gì? Cậu xem có phải anh ta đang ôm hộp
chocolate không?”

“Không phải anh ta muốn tặng quà cho cô gái nào trong lớp chúng ta

chứ?”

“Chắc không chứ? Ai nhỉ là ai nhỉ? Hồi hộp quá đi! Rất gây cấn nha!”

Cậu đứng ở cửa, nhìn bên trong, nhanh chóng tìm thấy chỗ ngồi của

Vệ Lam, lúc đó cũng có một cậu nam sinh chơi bóng rổ chạy ra. Cậu học
sinh này biết Đoàn Chi Dực, là một người trong đám quỷ lớp mười cùng
tập bóng với bọn cậu, tên là Triệu Phi.

Triệu Phi nhìn người đứng ở cửa, có hơi bất ngờ, cậu ta mỉm cười gật

đầu, lướt qua cậu đi ra ngoài.

Mọi chú ý của Đoàn Chi Dực đều ở trong phòng, không hề để tâm

đến. Hơn nữa cậu nhìn thấy Vệ Lam đã đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía
cửa.

Một giây sau, cô đã chạy như bay đến.

Trong một giây đó, Đoàn Chi Dực cho rằng cô chạy đến chỗ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.