KHÔNG THỂ BUÔNG TAY - Trang 406

Khi màn đêm buông xuống, Đoàn Chi Dực nắm tay Vệ Lam ra khỏi

khu nhà. Bởi vì sợ mẹ phát hiện, mỗi lần về nhà, Vệ Lam chỉ có thể gọi xe,
hoặc là ngồi xe buýt. Điều duy nhất Đoàn Chi Dực có thể làm là tiễn cô lên
xe.

Hai người đứng đợi taxi dưới ánh đèn đường, dựa sát vào nhau, nói

nói cười cười.

“Vệ Lam!” Một giọng nữ vang lên từ phía sau.

Vệ Lam và Đoàn Chi Dực đều cả kinh, hoảng hốt quay lại, nhìn thấy

mẹ Vệ Lam từ trong bóng tối đi đến, ánh đèn yếu ớt hắt lên mặt bà, dĩ
nhiên là bừng bừng lửa giận.

“Mẹ… mẹ… sao lại đến đây?” Vệ Lam lắp bắp, sắc mặt bỗng chốc tái

nhợt.

“Mẹ không đến, không phải con vẫn sẽ gạt mẹ, tiếp tục quan hệ bất

chính với cậu ta không?”

Mẹ cô nói ra những từ khó nghe như thế với cô, hiển nhiên đã giận dữ

đến cực điểm. Vệ Lam bước lên trước vài bước, nhìn mẹ: “Mẹ, con không
biết giải thích thế nào với mẹ, bởi vì dù con nói gì thì mẹ cũng không tin,
cho nên con mới…”

“Cho nên dù con biết cậu ta có quan hệ với người phụn ữ khác con

cũng ở lại bên cạnh cậu ta. Vệ Lam, rốt cuộc con bị sao vậy? Con vẫn là
con gái mẹ đúng không?” Mẹ Vệ Lam vô cùng đau lòng.

Đoàn Chi Dực cảm thấy bàn tay Vệ Lam đang nắm lấy tay anh run lên

nhè nhẹ, anh bước lên trước, khẽ lên tiếng: “Thưa cô, chuyện này có chút
hiểu lầm, con biết cô sẽ không tin lời con. Nhưng quả thật con và Trần Vũ
Yên không phải loại quan hệ đó, cô ấy chỉ là vì nguy cơ quan hệ công
chúng, nên lôi kéo con diễn kịch ọi người xem. Con biết làm vậy sẽ khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.