KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 17

Đào Nhiên không tin: "Có quỷ mới tin!" dừng một lúc, nói tiếp: "Chắc

chắn anh ta muốn tán tỉnh cậu!" Giang Phỉ từ chối cho ý kiến, Đào Nhiên
cứ thế nói: "Lại đi xem mắt với loại phụ nữ đó, khẳng định cũng không phải
dạng người tốt lành! Nếu là tớ, đầu tiên sẽ câu anh ta vào tay, chơi chán rồi
thì vứt, hì hì!"

Giang Phỉ liếc xéo, dành cho cô ấy một ánh mắt khinh bỉ.

Đào Nhiên không phục dùng ngón trỏ chọc vào ngực cô, miệng lảm

nhảm: "Tiểu Phi Phi, cậu thật xấu, cậu xấu xa, xấu quá đi!"

Giang Phỉ túm hông cô ấy nhét vào chiếc Audi Q5, ngồi vào ghế lái,

nhấn ga ra khỏi bãi để xe, cũng không để ý Quý Vân Khai đi ra từ cây cột
bên cạnh, trên mặt vẫn là nụ cười thần bí sâu xa ấy.

Sáng hôm sau, Giang Phỉ vừa tỉnh ngủ liền nhận được điện thoại của

ông anh Giang Vũ Thần từ bên kia đại dương gọi đến: "Nghe nói có người
dùng thủ đoạn chẳng ra gì, bắt nạt em gái bảo bối của anh hả?"

Giang Phỉ nghe được giọng anh trai, khóe miệng cong cong, sẵng giọng:

"Bây giờ nào có ai dám bắt nạt em gái anh, bị em gái anh bắt nạt chết còn
không sai biệt lắm."

Giang Vũ Thần cười khẽ, giọng khàn khàn gợi cảm, dịu giọng: "Được,

em muốn bắt nạt ai thì bắt nạt, anh và bố cũng đã nói, bảo bối của chúng ta
muốn sống thế nào thì cứ sống như thế."

Giang Phỉ không khỏi thở dài, sờ lên vết sẹo ở trán được mái tóc che

đậy. Đó là vết tích vào bốn năm trước khi cô nhảy xuống biển tự sát đụng
vào đá ngầm lưu lại, lúc trước máu nhuộm đỏ cả khuôn mặt, bây giờ chỉ là
một vết sẹo. Có thể thấy, thời gian thật là một thứ tốt! Cô nâng tinh thần,
hỏi: "Đã xử lý xong chuyện biệt thự chưa? Khi nào thì về?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.