KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 187

Diêu Diệp bất đắc dĩ sờ mũi, nói với Giang Phỉ: "Nếu có gì cần cứ tìm

tôi, đừng khách khí nhé!"

"Được", Giang Phỉ cười gật đầu, tiễn anh ta ra ngoài.

Đào Nhiên tới gần hỏi: "Anh ta tới làm gì?"

Giang Phỉ cười nói: "Anh ta ở nhà đối diện, sau này hai người chính là

hàng xóm đấy, có chuyện gì cứ tìm anh ta!"

"Cái gì!" Đào Nhiên tức giận đến ngây người, trong đầu xoay vòng mấy

lần mới phản ứng, đang định chửi ầm lên nhưng lại nghẹn trong ngực,
không thốt ra nổi.

Giang Phỉ cười trộm, tiếp tục giúp cô ấy dọn đồ. Đào Nhiên chưa từ bỏ

ý định, Giang Phỉ vô tội nói: "Cậu tìm tớ cũng vô dụng, phòng này do Quý
Vân Khai tìm, chắc anh ấy sợ chuyện lần trước lại xảy ra thôi! Này, cậu cứ
yên tâm mà ở, ít nhất không cần lo về phương diện an toàn. Bình thường
hai người cùng đi làm, nào có nhiều cơ hội gặp nhau như thế?"

Cô nói thế, Đào Nhiên lại không phản bác được.

Quả thực, hình như không có gì không đúng cả.

Nhưng Đào Nhiên cảm giác, cô ấy bị Giang Phỉ và Quý Vân Khai bán!

Cái thành phố này dường như chỉ có hai mùa, mùa hè và mùa đông.

Quý Vân Khai mặc áo may ô quần đùi xuống lầu mua bữa sáng cho

Giang Phỉ, đẩy cả cánh cửa ra xem thì, ôi thôi, tuyết rơi!

Chân tay anh co cóng trở về phòng, Giang Phỉ từ trong chăn thò đầu ra,

uể oải hỏi: "Làm sao vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.