KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 188

"Tuyết rơi!" Quý Vân Khai rất thích bộ dạng mơ mơ màng màng của cô,

nhất là ngủ đến đêm, luôn không nhịn được ôm cô giày vò một hồi, nhào
nặn xoa bóp, lại bắt đầu hoạt động nào đó. Anh bò lên giường ôm sát cô từ
phía sau, sáng sớm đàn ông là cầm thú, Giang Phỉ đã quen với thú vui tệ hại
của anh, lười biếng nhỏ giọng hầm hừ đã bị anh ăn sạch.

Xong chuyện, Quý Vân Khai thay quần áo, tinh thần sảng khoái đi mua

bữa sáng, trở về nói với Giang Phỉ: "Tuyết đầu mùa năm nay lại vào Chủ
nhật, hay đi tắm suối nước nóng nhé?"

Giang Phỉ nhấp một ngụm sữa đậu nành, tỏ ý không có ý kiến.

Hai người lái xe đến vùng núi phía Tây, bởi vì tuyết nên đường trơn,

chiều mới đến nơi. Làm thủ tục nhập cư, sau đó ăn chút gì rồi đi ra suối
nước nóng ngoài trời.

Hai người ngâm trong bể tắm hai phần ba, Quý Vân Khai thèm nhỏ dãi

với dáng người uyển chuyển của Giang Phỉ, trời dần tối, đi theo con đường
mòn, phía trước lại bị nhân viên phục vụ ngăn cản: "Xin lỗi hai vị, phía
trước là 'không gian riêng' của chúng tôi, hai vị nếu muốn sử dụng thì một
tiếng là 188 đồng."

Một tiếng mất 188 đồng? Cái này còn dễ dàng hơn cả cướp tiền đấy!

Giang Phỉ không muốn đi tiếp, Quý Vân Khai lại hứng thú hỏi: "Không

gian riêng? Riêng tư như thế nào?"

Gương mặt nhân viên phục vụ phiếm hồng, nói: "Là... là một bể tắm

nước nóng, người ngoài không thấy được bên trong." Lời cô ít nhưng mang
ý sâu xa, Quý Vân Khai đã hiểu, cười nói với Giang Phỉ: "Muốn thử
không?" Giang Phỉ đang muốn từ chối, nhân viên phục vụ đã cười: "Xin
đưa cho tôi vòng tay đánh số." Đợi lấy vòng tay ra, ghi một tiếng lên đó,
Quý Vân Khai ôm Giang Phỉ đi vào "Không gian riêng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.