KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 46

Lúc đó anh đã 25 rồi, Giang Phỉ nghe xong cười ha ha, anh xoa đầu cô

nói: "Cô nhóc ngốc, cười cũng ngốc."

Đơn giản mà cũng vui vẻ, cô luôn cho rằng đợi khi cô tốt nghiệp hai

người sẽ kết hôn, mãi đến khi một người phụ nữ trung niên xuất hiện trước
mặt cô, người đó khoảng năm mươi, nhưng bảo dưỡng rất tốt, vậy nên có vẻ
trẻ tuổi, ăn mặc trang trọng, có lái xe riêng.

Bà ta gặp Giang Phỉ, nói: "Tôi biết nhà cô trước kia làm gì! Cô xứng với

Bá Ước nhà chúng tôi sao? Có một ông bố là kẻ giang hồ, còn muốn gả cho
Bá Ước của chúng tôi, thật là nực cười!"

Cô muốn phản bác nhưng đột nhiên cảm giác mình trước người phụ nữ

ấy thật tứ cố vô thân.

Hộ cùng cố gắng, cùng phản kháng, cuối cùng vẫn chia tay.

Có gì có thể vượt qua được tình thân? Vì con trai, bà ta có thể dùng

quyền lực, ép buộc Giang Phỉ từ bỏ, thậm chí đưa bố Giang Phủ vào tù.

Vì bố cô không thể không từ bỏ, nhưng cô vĩnh viễn nhớ rõ, cách tấm

bình phong, anh nói với anh trai cô: "Tôi chưa bao giờ yêu cô ta."

Bố vào tù, tình cảm bị đùa giỡn, dưới sự đả kích nặng nề, cô yếu đuối

lựa chọn cách chết. Nếu không phải được thị trưởng Triệu Vũ vừa mới
nhậm chức khi đó cứu, trên đời này không còn người nào tên Giang Phỉ nữa
rồi.

Tình cảm này, cô tưởng rằng thất bị bởi hiện thực, lại không ngờ nó thất

bại vì trái tim không đủ tàn nhẫn.

Từ đó về sau cô quyết định, khóa chặt trái tim, thà mình phụ người!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.