KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM!
KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM!
Yến Ngữ Phỉ Phỉ
Yến Ngữ Phỉ Phỉ
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 10: Thân Phận
Chương 10: Thân Phận
Quý Vân Khai cầm hộp cháo gà đi trên hành lang nối giữa tòa nhà
phòng bệnh và nơi khám bệnh ở bệnh viện, nhớ đến ánh mắt màu xanh lá
cây của Giang Phỉ lúc sáng, anh liền thấy buồn cười.
"Tôi đã ăn cháo trắng hai ngày rồi, bữa sau tôi không muốn nhìn thấy
cháo trắng nữa, bằng không..." Cô nói đến đây thì dừng, chiếc thìa bạc
trong tay đã bị bẻ cong.
Quý Vân Khai rùng mình, sau khi hỏi bác sĩ, tự đến nhà hàng đốc thúc
đầu bếp làm một nồi cháo gà loãng, phối hợp thêm một vài món khai vị,
hào hứng đến bệnh viện tranh công.
"A Khai!" Sau lưng có ai đó gọi anh, anh xoay lại liền bắt gặp người anh
rể Ngôn Bá Ước đang đi về phía mình, hai đầu mày nhíu lại rồi nhanh
chóng giãn ra, thay bằng nụ cười cợt nhả ngày thường.
"Ơ, anh rể! Anh làm gì ở bệnh viện vậy? Có chỗ nào không khỏe à?"
Quý Vân Khai cười hì hì hỏi, sâu trong mắt lại cất giấu vẻ mất kiên nhẫn
cực kỳ.
Ngôn Bá Ước nở nụ cười như tắm gió xuân, trong ánh ngập tràn sự yêu
thương, ngữ điệu có chút bất đắc dĩ: "Không phải anh, là chị em, có hơi
cảm mạo. Ở nhà không có thuốc nên anh đến đây lấy, bằng không cô ấy thế
nào em biết rồi, chắc chắn chết cũng phải cố gượng cho bằng."
Thật là một người chồng tốt!