KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 7

Quý Vân Khai xoay mặt cười nói với Giang Phỉ: "Em yêu, người ta

cũng đã thành tâm thành ý xin lỗi rồi, em cũng đừng trách tội người ta nữa
được chứ?"

Giang Phỉ chau mày, khẽ hừ một tiếng.

Lúc này, ông chủ của "Tiểu Giang Nam" biết tình huống xảy ra, nhanh

chóng chạy đến, đầu tiên là cúi đầu 90 độ với Quý Vân Khai: "Quý thiếu,
quán ăn nhỏ tiếp đón không chu đáo, quấy rầy anh dùng bữa, hôm nay sẽ
được miễn phí, hi vọng lần sau anh có thể đến chơi."

Quý Vân Khai cười nói: "Ông chủ Trương khách khí quá, bạn gái tôi rất

thích đồ ăn nơi này, lần sau nhất định sẽ đến."

Ông chủ Trương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cả con phố ở đây đều

là cổ phần của tập đoàn Hoa Độ, Chủ tịch hội đồng quản trị của Hoa Độ -
Quý Độ chính là bố ruột của vị thẩm phán Quý trước mặt này! Ông ta nào
dám đắc tội thiếu đông gia!

Người đi cùng Vương Tổng dường như nghĩ ra điểm then chốt trong đó,

sợ hãi nhìn Quý Vân Khai, trốn về phía sau. Quý Vân Khai không để ý tới
đám người đó nữa, ôm Giang Phỉ đi ra ngoài.

Đến đại sảnh, Giang Phỉ hất tay anh ra, lạnh lùng nhìn anh.

Quý Vân Khai cười, nói: "Thế nào, qua cầu rút ván hả?"

"Tôi không cần anh giúp", lại còn dùng cách ấy, nơi bị anh chạm qua

còn vương lại nhiệt độ của anh, khiến Giang Phỉ hết sức khó chịu. "Muốn
có cảm giác tồn tại, không cần thiết phải ở trước mặt tôi."

Quý Vân Khai bật cười: "Tôi? Cảm giác tồn tại?" Cứ như nghe được

chuyện tức cười, lại có cảm giác cười không dừng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.