KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 6

"Mày là ai hả, mặt trắng ở đâu ra mà dám quản chuyện của bố!" Tên họ

Vương kêu gào, vừa rồi trộm gà không được còn mất nắm gạo, đang định
hù dọa cô nàng này bắt cô ta cúi đầu, còn mìn giả vờ rộng lượng thuận tiện
ăn đậu hũ. Không ngờ nửa đường lại nhảy ra một tên thích chơi trội, xem
như chọc giận ông ta hoàn toàn.

Sắc mặt luật sư Tề lại thay đổi, phớt lờ Vương Tổng, cung kính nói với

người đàn ông tuấn tú: "Thẩm phán Quý, anh cũng đến đây ăn tối à?"

Thẩm phán? Thẩm phán trẻ vậy sao? Ngay cả Giang Phỉ cũng kinh

ngạc.

Quý Vân Khai khẽ mỉm cười, cánh tay dài nắm cả bờ vai Giang Phỉ vỗ

nhẹ, Giang Phỉ theo phản xạ sẽ thúc khuỷu tay vào xương sườn anh ta,
nhưng động tác kia ý bảo cô bình tĩnh chớ nóng vội, tình hình bức bách, cô
nhẫn nhịn mới không phát tác.

"Đúng vậy, bạn gái tôi thích ăn đồ Giang Nam, cho nên đưa cô ấy tới

đây thử. Không ngờ rằng... không biết làm sao lại chọc giận vị Vương Tổng
này? Đúng rồi luật sư Tề, tình hình ban nãy tôi tận mắt nhìn thấy toàn bộ,
nếu anh muốn tố cáo bạn gái tôi có rắp tâm đánh người, tôi e rằng mình sẽ
làm chứng vị Vương Tổng này quấy rối tình dục bạn gái tôi trước, còn bạn
gái tôi hoàn toàn là tự vệ chính đáng." Quý Vân Khai cười nói hết đoạn
thoại, tiếng nói hòa nhã, âm điệu vững vàng, nhưng vào tai luật sư Tề lại
mang theo áp bức vô cùng.

Luật sư Tề nhìn Giang Phỉ, vội nói: "Có lẽ là hiểu lầm, Vương Tổng, tôi

thấy anh vẫn nên nói lời xin lỗi với bạn gái thẩm phán Quý thì hơn?"

Vương Tổng nghe thế liền xù lông, hét: "Cái gì? Muốn tôi xin lỗi cô

ta..." Còn chưa nói xong, luật sư Tề đã vội vàng ghé tai ông ta nói: "Thẩm
phán phúc thẩm chính là anh ta!" Nháy mắt ông ta liền ỉu xìu, không tình
nguyện nói "Tôi xin lỗi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.