KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 148

“Lương Tây, cậu nói thật đi, bây giờ cậu cảm thấy hạnh phúc sao?”

Mộc Lương Tây sửng sốt một lát: “Tớ không hạnh phúc nhưng tớ rất

khoái hoạt”

Không hạnh phúc cũng có nguyên nhân không hạnh phúc, vui vẻ cũng có

lý do của nó, hà cớ gì phải suy nghĩ nhiều như vậy

Nhâm Niệm cũng không nói gì, điều cô sợ hãi nhất không phải có một

ngày cô và Chu Gia Trạch sẽ ở bên nhau rồi sau đó thì chia tay, mà là nếu
bọn họ ở bên nhau cô sẽ không nỡ chia tay, sẽ trầm mê trong đó không có
cách nào thoát ra được. Tình yêu vốn là một loại thuốc gây nghiện

Nhâm Niệm đi làm, nhưng trong suốt thời gian đó tâm thần cứ thấp thỏm

không yên. Sau khi tan tầm, cô gọi điện cho Trần Trác hẹn anh cùng nhau
ăn cơm. Ăn cơm xong, cô chủ động nói với anh đừng tốt với cô như vậy,
anh nên tìm một cô gái xứng đáng để anh cố gắng

Trần Trác tựa hồ cũng hiểu ý của cô, chỉ đơn giản hỏi cô một câu:

“Vì sao?”

“Em cảm thấy em chưa quên được anh ta”

Cô cảm thấy mình rất ác độc, có lẽ phần lớn đàn ông không có cách nào

chấp nhận lý do này, nhưng cô nghĩ nếu như muốn cắt thì cắt cho dứt khoát.
Cô không muốn sau này mình phải hối hận. Cũng bởi vì ngày đó Chu Gia
Trạch tìm đến cô, làm cô đột nhiên hiểu ra rất nhiều điều, cô chỉ muốn quên
đi vết thương tên Chu Gia Trạch, muốn tìm nơi nào đó để chữa lành vết
thương, sau đó tự lừa mình dối người cho rằng cuộc sống của mình rất vui
vẻ. Kỳ thật, không phải như vậy, miệng vết thương vẫn luôn ở đây, nên giờ
đây cô quyết định lựa chọn nhìn thẳng vào nó, chứ không phải giả vờ không
thấy thì cho rằng nó sẽ không đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.