KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 164

Bọn họ cùng đi ăn cơm nhưng cũng không dồn hết tâm trí để chọn địa

điểm, chỉ là nhìn thấy gì sẽ vào ăn nấy, cũng không quan tâm có phải quán
ven đường hay không? Ngược lại Nhâm Niệm rất thích phương thức này.

Chung quanh có rất nhiều học sinh tụ lại một chỗ, vừa nói chuyện vừa ăn

Nhâm Niệm chưa được hưởng thụ hết khoảng thời gian đại học, trong

tiềm thức cũng hơi tiếc nuối, nhìn thấy đám sinh viên tự do tự tại, trên mặt
cũng hiện lên vẻ hâm mộ, Chu Gia Trạch quan sát cô vài lần, nhịn không
được lắc đầu:

“Đừng nhìn nữa, đừng nhìn nữa, trước mặt em không phải có anh chàng

đẹp trai sao?”

“Tự kỷ”

Anh biết cô ăn cơm thường thích có một loại đồ uống bên cạnh, Chu Gia

Trạch đã mua cho cô một chai mirinda vị đào. Trong khoảng thời gian này,
cô rất thích mùi vị này, cũng thuận tiện nói với anh nguyên nhân vì sao. Lúc
trước cô uống mirinda rót vào trong ly, cả ly sẽ bị nhuộm thành màu xanh
biết. Mặc dù loại này màu trắng có bỏ thêm chất phụ gia khác, nhưng vì là
màu trắng mang lại cho người ta cảm giác khỏe mạnh, hơn nữa kiểu dáng
của chai cũng đẹp hơn so với trước kia

Nhâm Niệm nhận lấy cái chai, sau khi uống vài ngụm thì đậy nắp lại,

dùng sức lắc lắc chai cho đến khi trong chai nổi lên vô số bọt khí thì cô mới
dừng lại, mở nắp chai ra để bọt khí tuôn ra ngoài, sau đó lại đóng nắp lại
tiếp tục lắc, động tác như thế cứ lặp lại nhiều lần

Chu Gia Trạch nhìn thấy thế nói: “Nếu như người sản xuất thấy em làm

vậy chắc cũng phải khóc luôn?”

Nhâm Niệm nói: “Anh không biết cứ uống như vậy sẽ không tốt sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.