được lấp đầy
Đến phía dưới nhà trọ của cô, Chu Gia Trạch lái xe chậm lại, sau đó cùng
cô xuống xe, Nhâm Niệm vốn muốn để cho anh trực tiếp trở về, nhưng khi
nhìn thấy anh xuống xe, cô lập tức bóp chết ý niệm đó. Anh tựa hồ muốn
đưa cô lên lầu, cô cười cười, cảm thấy kỳ thật điều đó cũng không cần thiết
Cô đi ở phía trước, đi vào cao ốc của khu nhà trọ, cô vươn tay định ấn
thang máy nhưng động tác của anh còn nhanh hơn, cô đành rút tay lại, cô
khó hiểu nhìn anh, anh lại kéo tay cô đi về phía thang lầu, cô không hiểu
anh có ý tứ gì
Thang lầu nhất định ít người đi, chân giẫm lên trên phát ra tiếng bước
chân rất nặng, hơn nữa không có đèn hiện ra bầu không khí kì lạ, thực có
chút ảo giác như đoạn dạo đầu của phim ma
Lòng của Nhâm Niệm dừng một chút, tay anh đụng phải tay cô, đan vào
nhau nắm chặt
Đây không phải là lần đầu tiên nắm tay, nhưng đây là lần đầu tiên làm
cho tim cô đập rộn lên, giống như có cái gì đó khiến cho đoạn phim chiếu
chậm dần, để cho cô cảm nhận được sự biến hóa sâu sắc trong vài giây, cô
thấy có lẽ mình rất cứng ngắc, may là không có đèn, chỉ có thể đại khái
nhìn thấy bóng dáng lẫn nhau, vì thế anh sẽ không nhìn thấy sự thất thố của
mình
Cảm xúc trong lòng bàn tay anh rõ ràng như vậy
Không hiểu sao cô lại nghĩ đến, lúc trước cô ở quán bar đưa anh về nhà.
Mỗi lần khi cô một mình đi từng bước trên cầu thang, không phải không
cảm thấy khó chịu
Hai người sưởi ấm vẫn tốt hơn nhiệt độ của một người