KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 232

Cảnh tượng trong mộng nhanh chóng thay đổi, cô nhìn thấy ba mẹ nằm

trên mặt đất… Có rất nhiều máu.

Có một thanh âm, nhỏ giọng nói bên tai cô: Mày không xứng có được

hạnh phúc, mày không xứng có được hạnh phúc…

Nhâm Niệm mạnh mẽ từ trên giường bật dậy, động tĩnh của cô hơi lớn

làm cho Chu Gia Trạch tỉnh lại, nghe được tiếng thở dốc của cô, sắc mặt
không tốt, anh ôm cô vào lòng: “Em gặp ác mộng hả?”

Thấy cô không nói chuyện, anh lại thì thào: “Bà nội từng nói chỉ cần đặt

tay ở trong lồng ngực sẽ không gặp ác mộng nữa”

Nhâm Niệm nhìn anh, đột nhiên gắt gao ôm lấy anh. Sau đó khóc lớn lên.

Anh hơi luống cuống, không biết nên làm thế nào, không rõ cảm xúc của cô
từ đâu mà đến, chỉ có thể nhỏ giọng an ủi, chờ cô bình tĩnh lại mới biết
được đáp án

Anh cảm thấy ngực mình hơi đau, chuyện này cô để ở trong lòng rất lâu

rồi, lại muốn tự mình chịu đựng, cô tưởng rằng sự tùy hứng của mình đã hại
chết cha mẹ của cô

Anh nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng cô: “Nhâm Niệm, em hãy nghe anh nói,

chuyện đó không liên quan đến em, đừng tự trách mình”

“Nếu như, nếu như không phải em…”

Anh kéo cô từ trong lồng ngực ra, hai tay nắm bờ vai của cô để cô mặt

đối mặt với anh nói: “Em nhìn anh, chuyện nhà em, cha của em bên ngoài
có người phụ nữ khác là ông ấy sai, tính cách của mẹ em quá điên cuồng
mới tạo thành bi kịch, tất cả những chuyện này không liên quan đến em,
cho dù không phải như vậy, mẹ của em cũng sẽ biết chuyện cha em bằng
cách khác. Em đừng đổ hết tội lên đầu mình, giống như một học sinh khi
xảy ra chuyện gì, lập tức có người nói xã hội giáo dục thất bại, ngôn luận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.