KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 362

Trước giờ, Chu Gia Trạch không nghĩ sẽ có một ngày, anh và Thẩm Tâm

Dịch sẽ gặp nhau trong tình huống như vậy. Cô nằm ở trên giường, sắc mặt
trắng bệch, vệt nước mắt vẫn còn vươn trên mi mắt, tay trái được băng bó.
Chất lỏng trong bình truyền nước biển không ngừng chảy vào cơ thể của cô.
Ánh mắt của cô nhìn anh không có sự nồng nhiệt, chỉ nhàn nhạt dừng ở trên
mặt của anh

“Em biết anh sẽ đến” Thanh âm của cô rất nhẹ, tựa hồ rất chắc chắn mọi

chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng sẵn có của nó

Chu Gia Trạch nhắm mắt lại: “Em…”

“Thật ngốc, phải không?”

Cô lật người một cái, có lẽ do không khống chế nổi, nước mắt lại tuôn ra

ngoài: “Lại nằm ở trên giường bệnh, cảm giác này không xa lạ một chút
nào, khi đó sau khi nhận được kết quả chẩn đoán của bệnh viện, em không
thể nào tin được, cho đến khi chẩn đoán hết lần này đến lần khác, em muốn
đi tìm anh, em vẫn cho là em không sợ chết, nhưng trong giờ phút ấy, em
cảm thấy sợ hãi… Em đi tìm anh, lúc ấy anh cứ ngồi trên ghế dựa xoay tươi
cười trước sau như một, bất kham và sang sảng, ánh mắt híp lại, em đến gần
anh nhìn thấy anh lật qua lật lại một quyển tạp chí giới thiệu áo cưới cô dâu,
anh hỏi em thích bộ nào, hợp ý bộ nào anh sẽ mua cho em… Khi đó em
cười nhưng xoay người thì em khóc”

Anh nói: Vợ à, em thích bộ nào, nhìn trúng bộ nào thiếu gia sẽ mua cho

em

“Em không ngờ anh lại đau khổ như vậy, thật sự không ngờ, anh có biết

em nằm trên giường bệnh cảm thấy khó chịu như thế nào không? Mỗi ngày
đối mặt với các loại dụng cụ, em sợ chết, em thật sự rất sợ”

“Khi đó em muốn, em muốn anh ở bên cạnh em, rất muốn… Nhưng mỗi

lần tỉnh lại, anh đều không có ở đây…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.