Người đàn ông kia nhìn cô mấy lần, lúc này mới kêu mấy người đồng
bọn giải tán:
“Tôi không đánh con gái, lần này coi như xong, lần sau cũng không may
mắn như vậy đâu”
Chu Gia Trạch vẫn còn hùng hổ, không ngừng nguyền rủa, Nhâm Niệm
sợ đám người kia nghe thấy sẽ trở lại đánh anh, cô cắn răng một cái dùng
tay che miệng của anh lại
Chờ mấy người đàn ông ấy đi xa rồi, cô mới lấy tay của mình ra cũng là
lúc Chu Gia Trạch đẩy cô ra:
“Ai cho phép cô xen vào chuyện của tôi?” Ánh mắt của anh nhìn cô chằm
chằm
Cô giống như một cô dâu nhỏ làm sai chuyện, giờ phút này cúi đầu, nhẹ
nhàng nói mấy chữ: “Thật xin lỗi”
Chu Gia Trạch chán ghét vẻ mặt này của cô, giống như anh đang khi dễ
cô, rõ ràng vừa rồi bạn gái của tên đó chủ động đến trêu chọc anh, anh
không cảm thấy hứng thú với cô ta nhưng anh không giải thích, đối phương
muốn đánh, anh sẽ để cho đối phương đánh, thì ra bây giờ anh còn biết cái
gì là bị thương.
Anh nghĩ nếu như ở nước Mỹ xa xôi đó, người con gái ấy biết mỗi ngày
anh trải qua như thế nào, nếu cô biết mỗi ngày anh đều sống không giống
người, nếu như cô biết không có cô anh không thể nào sống tốt được, cô có
muốn trở lại không?…
Anh không dám đi tìm cô, nhưng anh lại muốn cô quay về. Anh nghĩ, nếu
như cô quay lại, sau đó bọn họ sẽ có một cuộc sống thật tốt giống như
trước, anh nhất định sẽ sửa đổi toàn bộ khuyết điểm cô không thích, cũng