Ứng Hoan càng không biết nên trả lời như thế nào.
Chu Bách Hạo biết việc Từ Kính Dư máy bay tư nhận, lúc trước vì
muốn tạo kinh hỉ cho bạn gái mà anh ta còn thuê cái máy bay này, hết 50
vạn. Bởi vì Từ Kính Dư thật sự có hơi thiếu tiền, chiết khấu cho anh em
một chút cũng không có.
Anh ta liếc nhìn Từ Kính Dư một cái, lôi kéo Tần Tô ngồi xuống, khẽ
cười ra tiếng: "Các cậu đừng hỏi, trình độ làm màu của Kính Vương khi
cầu hôn người bình thường không thể so sánh được, hỏi rồi các người cũng
không học được."
Cái này, mọi người càng tò mò.
"Rốt cuộc cầu hôn như thế nào vậy? Tôi chỉ muốn biết làm màu tới
mức nào, đầu năm nay không làm màu ra vẻ một chút thì đều không theo
đuổi được bạn gái."
"Bác sĩ nhỏ, chia sẻ một chút đi."
"Càng nói tôi càng tò mò."
Từ Kính Dư chậm rãi rót rượu, không chút cảm xúc mà mở miệng:
"Liên quan cái rắm gì đến mấy người."
Ứng Hoan nhìn về phía Tần Tô, đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt,
Tần Tô chào hỏi với cô: "Nghe danh đã lâu, rốt cuộc cũng nhìn thấy bác sĩ
nhỏ trong truyền thuyết."
Ứng Hoan xấu hổ mà cười cười, cố ý nói sang chuyện khác: "Tôi cũng
vậy, chị và Chu tổng bắt đầu từ khi nào thế?"
Thạch Lỗi vừa nghe, lập tức nói: "A, Chu tổng, Kính Vương cũng đã
cầu hôn thành công rồi, anh có phải cũng giống vậy không? Không làm