Hai người chạm chạm quyền, từng người lui ra phía sau, thi đấu chính
thức bắt đầu.
Dưới đài, người xem bắt đầu suy đoán sôi nổi____
"Cậu nói, ai sẽ thắng? Màu đỏ hay màu lam? Màu lam là Quyền thủ
thắng nhiều nhất gần đây, thoạt nhìn giống tiểu bạch kiểm, nhưng khi bắt
đầu đánh quyền rất nghiêm túc, sức bật cũng lớn."
"Tôi đoán người mặc đồ màu đỏ kia thắng, khí thế không phải chỉ một
chút, cảm giác vừa đứng ở võ đài chính là vương giả."
"Khẳng định Chu Bách Hạo, thân hình cao lớn, cánh tay cơ bắp đều
chiếm ư thế, ánh mắt càng sắc bén, trên cơ thể cậu ta có loại khí chất chỉ
Quyền Thủ quyền anh chuyên nghiệp mới có, Tiểu Trì vẫn còn kém một
chút, tôi đoán Chu Bách Hạo thắng!"
Hiệp thứ nhất, Từ Kính Dư không chủ động công kích, thế công của
Ứng Trì rất mạnh, nhìn qua như là bại lui do bị Ứng Trì đánh liên tục, vô
lực phản kích.
Dưới đài người xem hoan hô không ngừng, đêm nay đa số người xem
đều mua Ứng Trì thắng, có người đã hướng lên đài kêu: "Ứng Trì cố lên!
Không cần nhường! Chính là đánh! KO anh ta!"
Ứng Trì nhìn chằm chằm "Chu Bách Hạo, lại một lần nữa ra quyền ở
gần người, tốc độ và vị trí ra quyền đều rất tốt nhưng Từ Kính Hạo phản
ứng càng nhanh, eo lùi ra sau chút, nhanh chóng tránh thoát.
Cách anh ra quyền có chút kỳ quái, có đôi khi có thể ra quyền hoặc
phòng ngự, lại chính là để Ứng Trì ra quyền trước.
Hiệp thứ nhất kết thúc, Ứng Trì thắng, nhưng mặt cậu đen lại. Bởi vì
người này hoàn toàn không nghiêm túc cùng cậu thi đấu, làm cậu không