Không phải Ứng Trì nói mấy ngày nay câu lạc bộ luyện tập rất mệt
sao?
Từ Kính Dư cong cong môi, "Nhận ra tôi?"
Ứng Hoan: "..."
Anh nâng cằm hướng Chu Bách Hạo: "Không nhớ rõ anh ta?"
Ứng Hoan nhìn thẳng anh, có chút không vui vì anh cứ như vậy mà
chọc thủng ngụy trang của cô, cô có thể giả vờ một chút, nói thêm vài câu
liền có thể biết nam nhân này là ai, như vậy sẽ không đắc tội với người ta.
Từ Kính Dư nào hiểu trong bụng cô tính toán nhiều mưu mô như vậy,
nói thẳng: "Chu Bách Hạo."
Ứng Hoan há miệng thở dốc...
A, nghĩ tới, tên giả của gà rừng mà Từ Kính Dư dùng.
Người đầu tư câu lạc bộ, ông chủ của Ứng Trì.
Cô cong khóe miệng, nhìn về phía Chu Bách Hạo, nhấp miệng cười
đến ngoan ngoãn: "Tôi nhớ rõ, Chu tổng."
Chu Bách Hạo bị cô biến hóa vi diệu mà sửng sốt, nhưng cũng không
nghĩ nhiều, cười cười.
Từ Kính Dư ý vị thâm trường mà nhìn cô.
Nhớ rõ cái rắm.
Cũng thật giỏi diễn.
Spoil: "Chị, Từ Kính Dư nói chị đang ở trên xe anh ta, anh ta còn
muốn mang chị về nhà mình! Chị chạy nhanh xuống xe! Đừng để anh ta