KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 110

Trần Sâm Nhiên nhướn mày, ghé vào biên, "Nói không chừng tôi có

thể đấy?"

Hai người nhìn cậu ta một cái, không ai lên tiếng.

Ứng Hoan cảm thấy cô không nến đến chỗ này, xoa xoa đầu Ứng Trì,

"Được rồi, huấn luyện tiếp đi, không cần bị anh ta chọ giận."

Ứng Trì tức đến chết khiếp, thở hổn hển ngồi lên dụng cụ tập luyện,

tiếp tục tập.

...

Trước khi nghỉ hè, Ứng Hoan đã tìm hai việc làm thêm, một việc vẫn

là dạy vẽ tranh cho bạn nhỏ, việc kia do Khương Manh giới thiệu cho cô,
một lớp dạy thêm kỹ năng hè ở trung tâm. Cô dạy hai lớp, mỗi ngày buổi
sáng một lớp, buổi chiều một lớp, mỗi lớp chỉ có ba học sinh, đều là bọn
nhỏ sáu bảy tuổi, tuy rắng không có ngày nghỉ ngơi, nhưng cũng khá nhẹ
nhàng.

Bởi vì muốn đi học, Ứng Hoan đã có một khoảng thời gian dài chưa

đến câu lạc bộ.

Nghỉ hè cậu lạc bộ vẫn luyện tập thường xuyên, nhà bọn họ cách khá

xa, Ứng Trì mỗi ngày đi sớm về trễ, đôi khi trờ về trên mặt và trên người có
vết thương, Ứng Hải Sinh cho rằng cậu lại đi thi đấu kiếm tiền, mắng cậu
vài lần.

Ứng Hoan và Ứng Trì đều đã giải thích, Ứng Hải Sinh vẫn không quá

tin tưởng, bởi vì hai người đã mắc lỗi quá nghiêm trọng.

Ứng Hoan đành phải nói: "Chờ ngày nào đó có thời gian, con mang ba

đến câu lạc bộ, ba sẽ biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.