"Thật vậy sao?" Ứng Trì được khen đến lâng lâng, ánh mắt sáng lên,
"Vừa rồi huấn luyện viên Ngô cũng nói, tốc độ của em nhanh hơn cậu ta,
chỉ là sức lực không đủ."
"Thật sự."
"Vâng!"
"Cố lên, lần sau đánh bại cậu ta."
Ứng Hoan lặp lại một lần nữa.
Ứng Trì cho rằng cô đang cổ vũ cậu, tiếp tục đáp ứng.
Từ Kính Dư nhìn hai chị em phía sau, ngừng một chút, liếc hướng
Ứng Hoan, "Trần Sâm Nhiên làm gì cô à? Cô như vậy lại muốn đánh bại
cậu ta."
Ứng Hoan nghe thấy âm thanh của anh, tâm nhoáng lên, quay đầu lại
nhìn, nhàn nhạt mà nói: "Không sao cả, chính là muốn cho Ứng Trì thắng,
có vấn đề gì sao?"
Từ Kính Dư nhìn mặt cô, không quá tin tưởng. Trần Sâm Nhiên gia
nhập đội sớm hơn Ứng Trì, miệng rất tiện, phần lớn mọi người trong đội
đều không thích cậu ta, anh đoán thằng nhóc đó đã nói lời gì không dễ nghe
mới làm cho Ứng Hoan xù lông.
Hai chị em đều có cái bản tính này.
Ứng Trì một chút liền xù lông, không chút nào che dấu.
Ứng Hoan...
Từ Kính Dư nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, trong đầu thóng qua
một hình ảnh, cô gái nhỏ cầm một hình nhân, bên trên có viết tên Trần Sâm