KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 154

Tiểu tổ tông này không được đi thi, cảm giác như sắp khóc."

Ứng Hoan nhìn thoáng qua ban công, có chút bất đắc dĩ: "Đúng thế."

Không chờ cô đi tìm Ứng Trì, Ứng Trì đã xụ mặt đi vào, trực tiếp đi

tới trước mặt Trần Sâm Nhiên, "Chúng ta đấu lại một lần."

Trần Sâm Nhiên ngẩng đầu liếc cậu một cái, hừ một tiếng: "Lại đánh

thì cậu cũng không đánh lại tôi, hơn nữa tôi không có hứng."

"Tôi đây giúp cậu luyện tập."

"Được thôi."

Thiếu niên cứng đầu, Ứng Hoan cũng không ngăn cản cậu, Ngô Khởi

cũng không nói gì.

Cô ngồi bên cạnh nhìn, Trần Sâm Nhiên đánh cũng lạnh nhạt. Ứng

Hoan để hòm thuốc ở bên chân, nếu có vận động viên vô ý bị thương cô
cũng kịp thời chữa trị.

Từ Kính Dư kết thúc huấn luyện, một thân mồ hôi đi tới, đi qua bên

cạnh cô, ném xuống một câu: "Lại đây một chút."

Ứng Hoan a lên, vội vàng đi qua, "Làm gì?"

Từ Kính Dư đi phía trước, đẩy cửa phòng nghỉ, từ trên giá lấy một ái

túi, nhét vào ngực cô. Túi rất to, có chút nặng, Ứng Hoan cuống quýt ôm
lấy, bị túi che đi chỉ lộ ra đôi mắt có chút mê mang, cặp mắt kia nhìn thẳng
anh, "Cái gì?"

Cô cúi đầu nhìn vào trong túi, phát hiện đều là vải màu đỏ, là quần áo.

"Đồng phục của đội."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.