Ngày hôm sau, người giao hàng mang hai con cá vàng đến, là Ứng
Hoan đi lấy.
Bể cá chỉ có chút nước, Ứng Hoan mang bể cá về, đặt bể cá ở trên
quầy bar trong khu nghỉ ngơi, cô đổ thêm nước cho bể cá, bỏ thêm san hô
và một ít đá có màu sắc rực rỡ, hai con cá vàng nhỏ ở bên trong bơi qua bơi
lại rất vui vẻ.
Từ Kính Dư ương xong nước liền đi qua, dựa vào quầy bar, duỗi tay
chạm vào cái mang màu trắng của cá vàng.
Anh cong môi cười.
Cô thực sự có thể chăm sóc tốt cho chúng.
......
Một tháng trôi qua, lần trước huấn luyện viên đến nghiệm thu kết quả,
nhưng rốt cuộc việc Ứng Trì và Trần Sâm Nhiên ai là vận động viên dự bị
cũng chưa thể quyết định, hai người đều không chịu thua, đợi khi thi đấu
quyết định là tốt nhất.
Buổi tối hôm đó, Ứng Hoan cố ý mặc đồng phục của đội.
Sau khi Chung Vi Vi và Lâm Tư Vũ biết có thi đấu, thừa dịp Khương
Manh không có ở ký túc xá liền nhanh chóng chạy đến câu lạc bộ.
Đêm nay thi đấu còn náo nhiệt hơn so với trước kia, nghe nói bởi vì
ông chủ Chu Bách Hạo muốn đánh một trận hữu nghị với Từ Kính Dư, bạn
bè của họ đều đến xem náo nhiệt, một đám người chiếm mười mấy ghế
ngồi.
Chung Vi Vi thấy Ứng Trì đứng một mình, đi đến trước mặt cậu, Ứng
Trì thấy cô, mắt đảo loạn: "Chị Vi Vi, chị cũng tới?"