KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 551

Ứng Hoan khẽ cười, đôi mắt sáng ngời, giơ ngón tay cái lên: "Kính

Vương, cố lên."

"Ừ."

Từ Kính Dư nhìn mắt cô, khóe miệng cong cong, đi đến quyền đài.

Ở chỗ ngồi của đội, Trầm Sâm Nhiên mím môi thành một đường

thẳng, cứng đờ mà dời đi ánh mắt, Hàn Thấm ấn bông cầm máu lên mi cốt
cậu ta, theo ánh mắt đó nhìn lại, "Nhóc, có phải cậu cũng muốn bác sĩ nhỏ
nói cố lên không?"

Trần Sâm Nhiên đột nhiên tỉnh táo lại, dùng sức lắc đầu, đầu lay động

lại càng chóng hơn, cậu ta nhìn cảm giác buồn nôn xuống, phủ nhận nói:
"Tôi không có."

Hàn Thấm nhìn cậu ta, khẽ cười: "Thật không có?"

Trần Sâm Nhiên cứng đờ nói: "Không có, cô ấy nói cô lên thì tôi có

thể thắng sao? Ấu trĩ."

Hàn Thấm cảm thấy buồn cười: "Nhưng tôi thấy cậu muốn cô ấy cổ

vũ lắm đấy, lúc cô ấy cổ vũ người khác, cậu đều dùng ánh mắt trông mong
mà nhìn cô ấy. A.. có phải cậu ngượng ngùng không?" Rốt cuộc trước đây
Trần Sâm Nhiên luôn nói lời khó nghe, cho dù thay đổi cũng rất khó mở
miệng, huống chi Trần Sâm lại tự cao* hơn người bình thường một chút, để
cậu ta đi xin lỗi người khác có khi còn khó hơn lên trời, càng đừng nói là
cầu một câu cố lên.

*từ gốc là biệt nữu: Biệt nữu / Không được tự nhiên / Biệt nữu = nghĩ

1 đằng miệng nói 1 nẻo, thích che giấu ý nghĩ thật sự trong nội tâm bằng
thái độ, hành động đi ngược với điều mình nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.