Anh thúc giục: "Nhanh lên."
Ứng Hoan đang do dự, có nên thỏa mãn anh không, Ngô Khởi đã đi
tới, mặt lạnh vô tình nói: "Từ Kính Dư, sao điện thoại của cậu còn chưa
nộp lên."
Từ Kính Dư cười, tắt điện thoại.
Đưa cho Ngô Khởi____
"Cho ngài, ngài thật đủ nhọc lòng, đã nói chưa theo đuổi được, tôi còn
có thể kéo cô ấy vào phòng sao?"
Ứng Hoan"!!!"
Người này! Nói hươu nói vượn cái gì!
Cô đỏ mặt trừng mắt nhìn anh.
Từ Kính Dư hơi nhướng mày, không chút để ý mà cười, thoạt nhìn có
chút không đứng đắn.
Ngô Khởi không đổi sắc mặt tiếp nhận điện thoại, nhìn về phía Ứng
Hoan, cười nói: "Ứng Hoan cũng sớm trở về nghỉ ngơi đi."
Ứng Hoan ngượng ngùng gật đầu, đỏ mặt nhanh chóng chạy vào
phòng.
Hỗn đản Từ Kính Dư, tuyệt đối là cố ý.
.....
Buổi chiều ngày hôm sau, cuộc họp báo cho vòng bán kết tổ chức long
trọng hơn trước rất nhiều, khắp nơi đều là đài truyền hình Thể Thao và
phóng viên sôi nổi bàn tán, các lãnh đạo cùng nhà tài trợ cũng có mặt.